Tiểu Khai lòng đầy cảm khái , ngây người một lúc mới nói : “ Chúng ta
đi “
Lúc này , thẳng đến Ma giới , dù là về Linh Sơn trước , dù sao , đi gia
tộc hùng miêu , như thế nào cũng đem tiểu hùng miêu về thăm người thân.
Tiểu Hùng Miêu lần này về nhà chắc nghiện luôn , cấm kỵ lực , trí tuệ
thần lực , thiên ma thần lực , phá thần lực , bốn đạo thần lực vững vàng thủ
hộ bay qua địa ngục ma hỏa , mặt mũi so với Thiên còn lớn hơn , rơi hai
chân xuống , chỉ cảm thấy hăng hái , tư vị áo gấm hồi hương , phá thư chi
kĩ xuất ra , nhất thời đánh tan một ngọn núi lớn , cười nói với hùng miêu
đang đứng gác : “ Tộc trưởng ở đâu ? “
Hùng Miêu kia đầu đầy đất đá , hai tay loạn trảo , miệng mắng to :” có
chết cũng không nói , hai trăm năm sau lại là một hảo hùng miêu , các
ngươi động thủ đi , ta cam đoan không hừ một tiếng ! Muốn ta bán đứng tộc
trưởng sao ! “
Nói câu này đúng là tiểu hùng miêu năm đó , hiện giờ Tiểu Hùng Miêu
đã thăng cấp , gia tộc hùng miêu truyền lại cho “ Truyền thống tốt đẹp “ ,
Tiểu Khai nghe thấy , thật sự có một phen cảm xúc.
Tiểu Hùng Miêu cười hì hì , phất rơi đất đá trên đầu hắn xuống , khẩu
khí dịu lại : “ Tiểu Quang , còn nhớ ta không ? “
Tiểu Quang trừng mắt nhìn hắn , rốt cuộc nhận ra , lao đến ôm cổ hắn ,
liều mạng hét : “ Trời ạ , thiếu tộc trưởng , là thiếu tộc trưởng a ! Ngươi
không phải đi cùng Vong Xuyên Quân sao ? Tại sao lại trở về ? Ta ….. ta
lập tức đi báo tộc trưởng . “
Tiểu Hùng Miêu bị hắn bắn hết nước miếng lên mặt , nghĩ muốn đẩy ra ,
lại bị đối phương ôm chặt , lực lượng của hắn bây giờ đã gấp trăm lần Tiểu
Quang , cố tình không dùng sức , sợ bị thương hắn , chỉ có thể liều mạng