VÔ TỰ THIÊN THƯ - Trang 337

“ Tại sao vậy?” Tuyết Phong phóng nhanh trở lại bên người Tiểu Khai.

“ Vừa rồi ngươi làm cái gì?” Tiểu Khai dùng tay chỉ vào không trung

trống rỗng: “ Ngươi xem, nơi này toàn bộ bao phủ luồng khí màu trắng,
ngươi vừa động vào vách núi, luồng khí trắng này bỗng nhiên chạy tới chui
vào chỗ này, tựa như nơi này là một cái miệng, luồng khí này có thể bay
mất vào đó vậy.”

Tuyết Phong đối với thiên phú của Tiểu Khai hoàn toàn không còn gì để

nói, hắn vốn không thể nhìn thấy cái gì gọi là luồng khí màu trắng, nhưng
hắn uyên bác kiến thức, lập tức hiểu được ý tứ của Tiểu Khai, địa phương
này phong bế thiên địa linh khí vô cùng phong phú, đồng thời còn có rất
nhiều lực lượng tính chất bị phong bế suốt ngàn năm, mấy lực lượng này
cho nhau tác dụng nguyên lý vô cùng phức tạp, nhưng nhờ có băng châu áp
chế nên vẫn bình hành, nếu mình thật sự đào băng châu, khẳng định sẽ tạo
thành lực lượng xáo trộn, có thể đối với nơi này tạo thành một tai nạn hủy
diệt.

“ Ai..” Tuyết Phong lặng lẽ thở dài, đều nói người tu chân vô dục vô

cầu, nhưng đối mặt với loại tiên khí tuyệt thế này, chỉ có thể nhìn mà không
thể có được, Nga Mi chưởng môn cũng cảm thấy phi thường buồn bực.

“ Ngươi xem đầm nước này.” Tiểu Khai nói: “ Không biết vì cái gì mà

có màu sắc tinh khiết như vậy, không chút bụi trần hay làn khói, hoàn toàn
là màu thiên thanh, nhìn qua không giống như một đầm nước, mà giống
như một khối phỉ thúy, có thể nước trong đầm đúng là màu xanh đó.”

Tuyết Phong gật gật đầu, ống tay áo phất một cái, một cỗ nguyên khí

dũng mãnh tiến vào trong đầm, muốn kích khởi một chút bọt nước để nhìn
xem màu sắc, nhưng nguyên khí bay đi, nhưng phảng phất như nhập vào
đại dương biển rộng, đầm nước vẫn không nhúc nhích, cả một chút rung
động cũng không có.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.