Bảo Tàng Viện chứ chẳng hiểu gì về cổ vật. Một thiếu nữ có vẻ là nữ nghệ
sĩ. Một ông già tóc bạc. Hai người đàn ông trông có vẻ là giáo sư sử địa
đứng nói chuyện với nhau. Một người đàn bà trông ngơ ngác như người
không biết mình vào đây để làm gì...
Kim đồng hồ Ma Vương chỉ 2 giờ 14 phút...
Tôi bỗng nghe tiếng chân người chạy rầm rập bên ngoài hành lang Bảo
Tàng Viện, tiếng đàn bà rú lên rồi tiếng người la lớn:
- Bắt nó lại...
Một bóng người chạy vụt qua cửa phòng. Tôi nhìn thấy đó là bóng một
người đàn bà. Một gã đàn ông đuổi theo, tay gã này cầm lưỡi dao sáng
loáng...
Ðồng hồ chỉ đúng 2 giờ 15. Tôi bước tới bên tủ kiếng, lấy chìa mở khoá
đặc biệt ra tra vào ổ tủ kiếng. Khoá tủ bật mở dễ dàng.
Cuộc náo loạn bên ngoài tăng thêm phần ồn ào náo động. Mọi người trong
phòng đều đổ xô ra hành lang . Cả hai anh gác cũng chạy ra cửa.
Tôi thò tay vào tủ. Khi bàn tay tôi rút ra,chiếc vòng Mãng xà đã theo tay tôi
ra khỏi tủ kiếng. Tôi bỏ vòng vào cái túi riêng trong áo, những móc câu
quanh miệng túi giữ ngay lấy vòng.
Tôi bước ra. Một người gác nằm ngang cửa, một người đàn ông hồi nẫy tôi
thấy có vẻ là giáo sư đang cúi trên xác người gác, người thiếu nữ có vẻ là
nữ nghệ sĩ ngồi dựa lưng vào tường, tay che mặt, khóc nấc lên như người
điên. Từ phòng ngoài vang lên một tiếng người đàn ông rú lên...
Tôi vẫn bước đều ra khỏi Bảo Tàng Viện. Tôi vào phòng gởi y phục và tự
lấy chiếc áo ngoài và cái mũ nỉ của tôi, người giữ phòng này chạy đi đâu
mất. Tôi đàng hoàng bận áo, đội mũ và đi ra ngoài.
Theo đúng lời dặn của Ma Vương , vừa ra khỏi cửa, tôi bước qua bên phải,
cúi xuống buộc dây giầy. Lúc đó, tôi thấy có một bóng người từ bên ngoài
vụt chạy vào trong viện.
Ðứng thẳng người lên, tôi đi xuống những bực thềm trước cửa Bảo Tàng
Viện. Dưới vỉa hè có hai người đàn ông đang vật lộn, đấm đá nhau. Một số
người đã đứng xúm chung quanh coi trận ấu đả. Tôi thấy một cảnh sát viên