VÒNG TAY YÊU TINH - Trang 200

hạt ngọc đều có khắc trọn một bài thơ tứ tuyệt của Lý Bạch. Chưa từng có
một chuổi ngọc nào thứ hai như thế.

Ma Vương ngừng laị nhìn tôi, rồi nhìn Phát:

- Tôi muốn có hai bảo vật đó và tôi sẽ có chúng. Anh và Phát sẽ đi lấy
chúng về đây cho tôi.

Tôi gật đầu. Tuy không hỏi nhưng tôi chờ đợi Ma Vương giải thích về cách
thức, kế hoạch đi lấy bảo vật. Tôi nhận thấy Phát không uống thêm chút
rượu nào nữa kể từ phút có mặt Ma Vương. Hắn nhìn xuống ly rượu, mấy
ngón tay hắn vờn vờn trên ly rượu ấy, môi hắn nở một nụ cười như ngạo
mạn, như mỉa mai. Tôi có cảm giác như hắn đang rình xét tôi, hắn như chờ
đợi ở tôi một cái gì đó. Dù Ma Vương sắp nói những gì với tôi đi nữa, tôi
nghĩ rằng Phát đã được nghe trước tôi.

Ma Vương nói tiếp:

- Huy Giang...Tôi chọn anh làm người chỉ huy vụ này không phải chỉ vì
việc làm cần người tài ba, kinh nghiệm và gan dạ mà thôi. Tôi chọn anh
phần lớn là vì anh chịu tuân theo kỷ luật một cách tuyệt đối. Ðêm nay tôi
chỉ nói qua cho anh biết về hoàn cảnh đặc biệt của tầu Phượng Hoàng cùng
những điều kiện để anh hành sự, những khó khăn mà anh phải khắc phục,
để anh suy nghĩ thêm. Anh sẽ nhận được chỉ thị đầy đủ khi anh lên đường.

Lên đường! Như vậy có nghĩa là tôi sắp phải xa Kiều Xuân? Ý nghĩ đó làm
tôi bối rối – tôi không muốn phải xa nàng, dù chỉ là xa trong thời gian ngắn
– nhưng làm sao từ chối được? Sự bối rối, lo âu của tôi hiện ra trên mặt tôi,
tôi chắc như vậy, vì như cảm thấy thế, Ma Vương nói ngay:

- Anh sẽ phải đi vắng trong ít ngày. Và anh sẽ dùng thuyền. Kế hoạch của
tôi dự định anh sẽ không lên tầu Phượng Hoàng khi tầu đậu bến. Anh sẽ đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.