VÒNG TAY YÊU TINH - Trang 56

ra một đặc điểm nữa: tất cả những gian phòng trong nhà này đều không có
cửa sổ. Cửa ra vào thì có nhưng lẫn trong vách, nếu không biết nút điện làm
cửa mở thì người ở trong phòng không biết làm sao để ra khỏi phòng.
Tôi nhô người dậy, đáp cái chào lịch sự của Hải Tùng .Lão ngồi xuống ghế
bên tay mặt của Ma Vương.
Ma Vương nói với lão:
- Tôi vừa nói cho anh Huy Giang biết...tôi rất hài lòng vì thái độ của ảnh.
Hải Tùng mỉm cười:
- Còn tôi, tôi thấy ông Huy Giang có một điểm đáng trách...Ông đã làm cho
Văn Phát phải buồn phiền. Ông nên nhớ rằng tự ái là tật chung của con
người. Và tự ái là tật lớn nhất của Văn Phát.
Tôi cũng mỉm cười:
- Một phần không phải lổi của tôi. Vì trò đưa con cúp bê của ông trình làng
quá ác độc, làm tự ái của tôi bị tổn thương quá nặng nên tôi mới nghĩ đến
chuyện dùng đòn nặng để đánh trả.
- Việc dùng con cúp bê đó là một ý kiến hay, độc đáo - Ma Vương xen vào
- Và hữu hiệu.
- Một trò quỉ quái - tôi nói với Hải Tùng - Nhưng lúc đó tôi thấy lạ, bây giờ
thì không. Vì trước khi ông đặt chân vào đây, tôi đã biết là tôi đang có hân
hạnh ăn bửa tối với Ma Vương.
Hải Tùng lạnh lùng nói:
- Và bây giờ. Chắc anh chờ đợi tôi rút ra một mũi dao nhọn để chích máu
tươi nơi cổ tay anh dùng làm mực ký và Ma Vương đặt trước mặt anh một
hợp đồng ghi điều kiện mua bán linh hồn?
Tôi đáp, sắc mặt và giọng nói lộ một chút giận dữ:
- Tôi không đến nỗi trẻ con và si ngốc , khờ khạo đến thế.
Ma Vương tắc lưỡi. Nét mặt y vẫn không chuyển động duy có đôi tròng
mắt như nhẩy múa trong mắt:
- Lối ký kết mua bán đó xưa rồi - Ma Vương nói - Tôi đã bỏ lối ký kết bằng
máu đó sau ngày mua linh hồn của Giáo sư Phốt.
Hải Tùng nhìn vào mặt tôi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.