VÒNG XOÁY TỘI ÁC - Trang 156

Bản tin kết thúc lúc bảy giờ. Loogan tắt tivi và dọn dẹp thức ăn thừa từ

bữa tối đồ ăn Trung Quốc mua về. Anh rửa bát đĩa một lúc, sau đó nhóm
lửa trong lò sưởi và xem một ấn bản tạp chí. Anh đang đọc một mẩu truyện
của Sean Wrentmore nói về một bộ ba cướp ngân hàng tẩu thoát bất thành
và trốn trong một cửa hàng tiện lợi với con tin là một cô nhân viên người
Mĩ Latin cực kì xinh đẹp cùng bốn khách hàng. Cảnh sát vây quanh cửa
hàng, hai bên cầm cự…

Loogan nghe thấy tiếng gõ cửa. Anh đặt tờ tạp chí xuống, đi qua phòng

bếp và bật chiếc đèn cây. Michael Beccanti mỉm cười với anh qua ô kính
nhỏ hình vuông trên cửa ra vào.

Anh mở khóa và để Beccanti vào nhà.
“Anh chuẩn bị tới văn phòng à?” Loogan hỏi.
“Tôi đã đến đó rồi,” Beccanti trả lời.

“Thế nào?”
Beccanti cởi áo khoác. Quần áo bên trong khá trang trọng: quần âu, áo sơ

mi, comple kẻ. Anh ta nói, “David, xem cách anh đối xử với tôi kìa. Tôi đã
bỏ hàng giờ lục soát văn phòng cho anh. Giờ thì ít ra anh cũng nên mời tôi
ngồi chứ.”

Loogan lấy ở bàn một chiếc ghế cho anh ta. Sau đó anh đem tới một chai

bia và bỏ chỗ thức ăn Trung Quốc còn thừa vào lò vi sóng.

Sau khi uống nửa chai bia và ăn gần hết đĩa mì Trung Quốc, Beccanti

nói, “Vậy là không có ai gọi tới đây?”

“Không,” Loogan nói, “Ý anh là gì?”
“Tôi gặp vài rắc rối nhỏ ở văn phòng,” Beccanti nói và khi thấy Loogan

nhăn mặt, anh ta nói thêm, “Không phải lo. Tôi không lường trước sẽ gặp
ai ở đó vào thứ Bảy, nhưng người thư kí tới đó để dùng máy photocopy.”

“Có lẽ anh nên tới đó muộn hơn,” Loogan nói. “Tôi tưởng rằng anh sẽ

làm vậy cơ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.