rương cho người khác. Mà ta không hề có ý định bán rương, ít nhất là ngay
bây giờ.
- Mình thì mình có ý kiến là nên tống cái rương đi càng sớm càng tốt -
Peter nói. Dù sao ông Maximilien cũng chào giá cao mà.
Nhưng Hannibal quá thích ý nghĩ sở hữu một cái sọ biết nói.
- Ta vẫn có thể nghĩ đến chuyện bán sau này - Hannibal tuyên bố - Trước
hết, mình muốn tìm hiểu xem Socrate có biết nói chuyện thật hay không.
- Nghĩ đến khả năng này, là mình thấy rùng mình rồi - Peter thú nhận.
Hannibal vẫn tiếp tục thử chìa khóa. Cuối cùng có một chìa quay được
trong ổ khóa. Sau khi tháo hai dây ràng giở nắp rương, thám tử trưởng nhấc
nắp lên.
Bob và Peter thò cổ tới để thấy rõ hơn. Một tấm vải đỏ che những gì chứa
trong rương. Khi lấy vải đi, ba bạn nhìn thấy một cái khay đặt trên cùng
chứa nhiều vật nhỏ khác nhau, mỗi vật gói trong giấy lụa nhiều màu. Trong
đó có một lồng chim giả, một quả cầu pha lê cùng cái đế, một số lớn những
quả banh nhỏ màu đỏ, nhiều bộ bài và những ly kim loại lồng vào nhau.
Nhưng không thấy cái sọ nào.
- Đây là một phần đồ nghề mà Gulliver Vĩ Đại dùng làm các trò ảo thuật -
Hannibal tuyên bố. Phần quan trọng nhất chắc là nằm dưới cái khay này.
Có Peter giúp, Hannibal mang khay ra để một bên. Nhiều lớp vải khác xuất
hiện. Nhưng lần này không phải là vải bọc bình thường. Khi Hannibal giũ
ra, ba bạn nhận ra một áo jaquette bằng lụa, một chiếc áo dài vàng, khăn
quấn đầu và nhiều trang phục kiểu phương Đông khác.
Chính Bob thấy trước cái mà ba bạn đang tìm.
- Nhìn đây! - Bob la lên - Này! Phía bên này... dưới tấm vải tím kia. Một
cái gì tròn tròn. Chắc là cái sọ!
- Dường như Bob nói đúng - Hannibal nói.
Hannibal cầm vật tròn đó lên. Bob lấy vải bọc màu tím ra. Khi đó, trong tay
Hannibal, xuất hiện một cái sọ màu trắng như đang nhìn Hannibal bằng hai
hốc mắt rỗng. Cái sọ này không có gì đáng sợ cả, thậm chí trông khá dễ