Hannibal nhìn xung quanh.
- Ở nơi nào con người có thể ẩn trốn suốt một thời gian dài, có bạn đến tiếp
tế? - Thám tử trưởng hỏi khẽ.
- Chắc chắn là không phải trên khối đá này rồi - Peter đáp - Hôm bữa Bob
và mình đã tìm kiếm rất kỹ, không có chỗ cho một con chuột trốn nữa kìa!
- Quanh đây có hang không Diego? - Bob hỏi.
- Theo như mình biết thì không có. Có thể ở đằng kia, trong núi…
- Không được - Hannibal lắc đầu cam đoan - Mình tin chắc rằng chỗ đó
phải rất gần đây. Biết đâu, có khe nứt bí mật nơi Don Sebastian có thể sống
trong lều hay trong nhà lá?
- Chắc chắn là không - Diego khẳng định - Mình biết rõ vùng đồi này mà.
- Diego - Peter đột ngột nói - Ở chỗ rẽ đàng kia, con đường không đi đến
dập dẫn đi đâu vậy?
- Nó bắt đầu đâm lên núi, rồi lại quẹo về con đường nhỏ đi đến đất nhà bác
Emiliano Paz.
- Còn con đường mòn ở đằng xa xa, nó dẫn đến đâu?
Peter hỏi nữa và chỉ một con đường mòn phía bên kia rạch. Trông giống
như xuất phát từ con đường đất và đi vòng qua ngọn đồi này.
Hannibal, Bob và Diego nhìn theo hướng chỉ và thấy con đường mòn nhỏ
băng qua bụi cỏ, rồi biến mất sau những cây sồi bên chân đồi.
- Nhà chòi! - Diego thốt lên - Mình quên mất! Ở đó có chỗ trú mà công
nhân trang trại thường dùng khi phải đi làm xa trang trại. Một kiến trúc hết
sức thô sơ nhưng rất kiên cố, vẫn còn chống chọi lại năm tháng.
- Chỗ ấy đã có từ thời Don Sebastian không? - Hannibal hỏi.
- Ồ có rồi! Theo anh Pico, thời đó, người ta dùng làm kho.
- Một chỗ trú ẩn giấu khá kín đáo, ít dùng đến... và đường mòn dẫn đến đó
thấy rõ từ trên cao Lâu đài Condor - Thám tử trưởng kết luận - Rất có thể là
chỗ trốn mà ta đang tìm! Đi xem!
Bốn bạn chạy xuống tảng đá khổng lồ thật nhanh, lún chân vào bùn đến tận
mắt cá chân, băng qua chỗ đất nhô bên con rạch. Khi đi ngang qua,
Hannibal lo sợ liếc nhìn nước tràn qua khỏi đập.