VỤ BÍ ẨN CON NGỰA KHÔNG ĐẦU - Trang 84

- Tấm vải bảo vệ này đủ kích cỡ để bọc một thanh gươm! - Hannibal nói và
nhìn chằm chằm vào vật la lùng - Diego ơi! Cậu hãy tìm kỹ xem trong đó
còn gì không?

Một lần nữa, Bob dùng đèn chiếu sáng, Diego nhìn xuống đáy hố, nhưng
không thấy gì. Tuy nhiên, để cho chắc, cậu thò tay xuống mò mẫm dưới
đất.
- Không - Diego thở dài - Mình không... Ồ, nhưng có... mình đụng phải một
vật gì đó... Ô, chỉ là viên đá nhỏ thôi.
Diego buồn bã rút tay lên, mở bàn tay ra cho thấy một viên đá nhỏ dính dầy
đất. Diego chà vào tay áo theo bản năng. Khi đó, viên đá nhỏ vuông óng
ánh lên màu xanh lục sậm rất đẹp.
Bob kinh ngạc kêu lên:
- Có phải đó là...
- Ngọc bích! - Hannibal la lên - Chắc chắn thanh gươm Cortès từng được
Don Sebastian giấu ở đây, vào một lúc nào đó. Sau đó, khi vượt ngục được
rồi, ông đã lấy lên lại để tìm chỗ giấu chắc ăn hơn, sợ chỗ giấu đầu tiên dễ
phát hiện quá, hoặc ông cho rằng có thể có ai đó biết chỗ.
- Theo mình, ông nghĩ rằng chỗ giấu này không chắc lắm - Bob nói - Chính
bọn mình đã tìm ra khá nhanh.
- Cậu nói đúng - Hannibal đồng tình - Dù sao viên ngọc bích bị rơi khỏi
gươm cũng cung cấp được chỉ dẫn cho ta. Sau khi thoát được trung úy
Brewster và đồng bọn, Don Sebastian đã đến đây lấy thanh gươm mang đi
giấu chỗ khác... và giấu cả mình luôn thể. Và chắc chắn ông phải hành
động nhanh.
- Babal ơi - Peter ngắt lời - Có tiếng gì vậy?
Có tiếng gừ gừ khẽ xa xa.
- Trời mưa mạnh trở lại - Bob nói thử.
- Không phải... tiếng động khác... tiếng nói. Có người đến.
Diego và ba thám tử trẻ thận trọng nhìn ra bên ngoài. Ba tên cao bồi dữ tợn
vừa mới bước vào khe vực chật hẹp. Giong bọn chúng bay qua màn mưa.
- … thấy tụi nó đi về hướng này, Cap à... bốn đứa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.