chỗ ống nước quấn bên tường.
- Thang! Joe hét lên với Hans. Dựng thang lên! Ta phải làm tràn ngập nước
mái nhà để bảo vệ quán trọ.
Một con nai đột ngột chạy từ rừng ra băng qua đường và hoảng hốt chạy
trên lối, không thèm để ý đến những người đang loay hoay cách nó có hai
bước. Con nai vượt qua nhóm người đâm thẳng về phía sân trượt tuyết.
- Trời! Ông Smat thở dài và giọng nói run lên vì xúc động. Mấy người cắm
trại kia đúng là tội phạm! Quân sát nhân!
Người đàn ông nhỏ phẫn nộ cao độ đang chạy theo con nai. Ông Jensen
nắm cánh tay ông Smat kéo lại.
- Ông chạy đi đâu vậy? Jensen hỏi.
Một con sóc hoảng hốt chạy qua gần hai người và cũng lao về hướng sân
trượt tuyết.
- Thả tôi ra! Ông Smat bực bội ra lệnh. Ông không hiểu sao? Thú chạy trốn
đám cháy và tìm độ cao để trốn.
- Nhưng gió đang thổi về hướng đó - Jensen nhận xét. Nếu ông đi hướng
đó, ông sẽ bị mắc kẹt.
Smat vùng ra bằng một động tác mạnh.
- Tôi phải đi! Ông vẫn cứng đầu nói.
Ông lao lên dốc. Đúng lúc đó, Anna bước ra khỏi nhà.
- Anh Joe ơi! Anna la lên. Ta phải đi khỏi đây thôi.
- Không bao giờ! Joe Haveling trả lời và mở vòi nước ra. Nước bắn ra thật
mạnh. Anh chĩa tia nước lên mái nhà. Không bao giờ! Anh lặp lại. Ta phải
cứu quán trọ. Và anh biết là có thể cứu được nếu ta ở lại đây.
Konrad tiến lên, nắm cánh tay chị họ.
- Ta đi! Konrad nói với Joe Haveling. Tụi em sẽ dẫn chị Anna đi cùng...
Chị Anna! Chị sẽ đi cùng bọn em chứ?
Anna quay đầu lại để xem đám cháy đã tiến đến đâu. Bây giờ lửa đang
hoành hành cách quán trọ chỉ còn khoảng một cây rưỡi. Gió nóng bỏng và
tro cứ rơi xuống liên tục quanh nhà, dưới đất.
- Chị sẽ đi cùng tụi em! Konrad nói lại.
Anna thở dài và gật đầu.