VỤ BÍ ẨN CON RẮN HÁT LẦM RẦM - Trang 40

một chú mèo tính khí bất thường và tính tình độc lập. Cháu dám chắc nó
trèo trên cây nhà chú.
Người đàn ông hất mái tóc bạc ra phía sau, trừng mắt nhìn Peter.
- Bước ra ! Đi ra ngoài ngay !
Peter bước vài bước.
- Ê ! - Hannibal còn kêu - Chú phải để cho cháu vào bên trong, để cháu
giúp bạn cháu bắt con mèo về.
- Tụi bây sẽ bắt được một trận đòn thì có ! - Người đàn ông thô lỗ la lên -
Cút đi ngay !
Gã đàn ông vừa nói vừa nắm cánh tay Peter, đẩy cậu ra khỏi cổng.
- Mẹ cháu sẽ giết cháu mất ! - Hannibal phản đối.
- Mặc kệ mày ! Gã đàn ông cười dữ tợn - Cút ngay, không ta gọi cảnh sát
bây giờ !
- Hannbial bước lùi, nhưng ánh mắt rất lanh lợi. Thám tử trưởng nhìn thấy
gã đàn ông bứơc lại gần cổng và chạm một cái gì đó giấu trong lớp dây leo
phủ đầy tường đá. Tiếng cạch vang lên và cổng mở ra.
- Tụi bây còn dám thử leo tường nữa, thì sẽ biết tay ta ! - Gã đàn ông nói và
gần như ném Peter ra ngoài đường.
Rồi hắn đóng sập cổng lại thật mạnh.
- Nhưng, nếu tình cờ chú có thấy con mèo của cháu ...
- Cút ! Gã đàn ông giận dữ hét lên.
Hannibal và Peter bỏ đi, ra gặp lại Bob đang chờ cách đó không xa. Đèn
chiếu tắt đi đột ngột, khiến ba thám tử rơi vào bóng tối tuyệt đối. Ôi ! Peter
thở dài.
- Hannibal ! Cậu đã có sáng kiến tài thật ! - Bob nói khẽ.
Ba thám tử lắng tai nghe thấy tiếng chân bước nặng nềcủa gả đàn ông trên
lối đi, rồi dừng lại đột ngột.
- Hắn chờ để biết chắc là chúng ta thật sự đi chưa ? - Hannibal thì thầm -
Vậy, ta cứ bước đi đi ... Warrington sẽ chạy xe theo. Gã đàn ông này đang
nghi ngờ ta. Nếu thấy ta leo lên xe Ford, hắn sẽ hiểu ra là chuyện con mèo
chỉ là cái cớ.
- Đi ! Peter đồng tình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.