VỤ BÍ ẨN CON RỒNG HẮT HƠI - Trang 91

Chỉ còn không đến hai mươi bước nữa là tới cầu thang. thì ba thám tử nghe
tiếng người tiến đến gần.
- Nhanh lên! Hannibal thì thầm. Nằm xuống!
Ba thám tử lao sang vệ đường, nằm sát xuống đất, cạnh những bụi cây thưa
thớt mọc dọc theo một khu đất trống.
Ngoài đường, tiếng chân nghe gần lại. Người đang bước có vẻ nặng nề, đầy
tự tin, gần như hiếu chiến. Bỗng nhiên, tiếng động thay đổi. Chân bước
chậm chạp lại, nhẹ nhàng hơn, gần như thận trọng. Ba thám tử nép mình
vào bóng tối, cố gắng không để lộ mình. Xui quá! Kẻ lạ mặt đang tiến
thẳng về phía ba cậu!
Chẳng bao lâu, ba thám tử nhìn thấy một hình bóng còn đen hơn cả bóng
đêm. Ba cậu nhận ra hình bóng đó... cũng như nhận ra vật mà người đó
đang cầm trong tay.
Một khẩu súng to! Cái khẩu súng quái dị mà ông Carter đã dùng để đe dọa
ba cậu. Ông Carter thù ghét chó, thù ghét trẻ em, và nói chung là thù ghét
tất cả mọi người!
Nhân vật khó tính đó bước chậm hơn nữa khi đến gần ba thám tử. Dường
như ông đang nhìn chăm chăm vào bóng tối. Cặp mắt đen của ông hiện rõ
lên, đầy căm giận, môi mím chặt, cơ hàm co lại. Ông tự nói với chính
mình:
- Kỳ thật! ông lầm bầm. Chắc chắn mình nhìn thấy một cái gì đó động đậy
mà...
Ông lắc đầu thắc mắc, bước tới cầu thang, quay lui rồi đi xa dần. Ba thám
tử chờ cho tiếng chân bước của ông tắt dần trong bóng tối, rồi mới từ từ
ngồi dậy.
- Trời! Bob kêu. Hắn không thấy bọn mình, mừng quá!
- Mình cũng mừng không kém! Peter nói thêm. Mình bảo đảm là khi ngủ
hắn cũng ôm cây súng... Không hiểu tối nay hắn đang lùng sục ai nữa!
- Đi! Hannibal nói khẽ. Ta xuống cầu thang… nhanh lên!
Ba thám tử nhanh chóng chạy hết quãng đường còn lại để đến được những
nấc thang đầu tiên.
- Đường đi trống! Peter thông báo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.