- Hừm - vài phút sau bác sĩ nói - dường như cậu bị cảm lạnh nặng đấy - Có
lẽ là do thay đổi khí hậu đột ngột.
Vừa nói bác sĩ vừa đứng lên lấy thuốc cho Hannibal.
- Cứ cách bốn tiếng cậu uống hai viên - bác sĩ nói - Trong vòng hai ngày
sắp tới, cố gắng nghỉ ngơi thật nhiều, và nhất là không được tắm biển. Tôi
nghĩ cậu sẽ khỏe lại nhanh thôi.
- Xin lỗi bác sĩ - Hannibal nói - nhưng bác sĩ có thể cho cháu xin vài phút
để nói chuyện không ạ? Nếu bác sĩ không bận quá.
- Tôi phải ăn trưa cho xong - bác sĩ trả lời và tò mò nhìn Hannibal - Như
vậy ta có một ít thời gian để nói chuyện.
Bác sĩ trở ra bàn làm việc ngồi.
- Tôi nghe đây - ông nói - Cậu muốn nói chuyện về gì?
- Thật ra, cháu chỉ cố gắng thu thập được thật nhiều thông tin - Hannibal
nói - Từ lúc bác sĩ trở thành chủ nhân của hòn đảo Bộ Xương, nơi đoàn làm
phim gặp nhiều rắc rối...
- A! Hòn đảo Bộ Xương! - Bác sĩ Wilbur thốt lên - Tôi bắt đầu chán nghe
cái tên này lắm rồi! Cô Sally Farrington tội nghiệp là một cô bé quá dễ
thương để trở thành một con ma xấu xa!
- Vậy là bác sĩ không tin những gì mà một số dân đánh cá nói, phải không
ạ? - Hannibal vô tư hỏi.
- Tất nhiên là hoàn toàn không tin! Dân đánh cá là những người bình dân ít
học và dễ tin dị đoan!
Con ma chỉ được nhìn thấy đúng một lần, và tôi có thể cho cậu biết sự thật
về chuyện này: đó là một trò đùa do một đám người ham vui tổ chức. Thời
đó, tôi còn trẻ và vì hòn đảo là của cha tôi, nên tôi kiên quyết tìm ra sự thật.
Và tôi dã biết được tác giả của trò đùa này: đó là ba cậu thanh niên, sau này
họ đã rời bỏ thành phố.
Vào một buổi tối, ba cậu lấy xuồng ra đảo, và cho vòng quay chạy, sau đó
một cậu mặc chiếc váy trắng vào. Bọn chúng chờ cho ánh đèn và tiếng
nhạc thu hút sự chú ý của những kẻ hiếu kỳ trong thành phố, rồi bỏ trốn
bằng xuồng ở mút đảo xa nhất.
Phiền cái là chứng không chịu thừa nhận việc này, và tôi đã không đưa ra