Alfred Hitchcock
Vụ bí ẩn hòn đảo bộ xương
Dịch giả: Đài Lan
Chương 14
HANG ĐỘNG BÍ MẬT
BOB VÀ PETER đang lênh đênh trong nước bên cạnh nhau, cách đáy
khoảng hai mét. Hàng xâu bọt khí thoát ra khỏi ống thở của hai thám tử.
Một đàn cá sói xoay vòng vòng trước mặt hai bạn, rồi chui vào một cái
hang tối tăm mà cả hai đang quan sát.
Lỗ hổng không lớn lắm. Nó rộng khoảng ba mét, cao khoảng một mét rưỡi.
Hình thù gần giống như một con mắt - một con mắt đen thui đang nhìn
chăm chắm. Thành hang láng bóng bởi các dòng hải lưu ra hoặc vào, tùy
theo nhịp độ thủy triều, và mặc dù xung quanh có nhiều rong rêu, nhưng ở
cửa hang không có rêu mọc.
Cách đó bảy tám mét, chiếc thuyền buồm của Chris đang lắc lư nhè nhẹ,
nhưng hiện tại, Bob và Peter không quan tâm đến xác thuyền. Hai thám tử
như bị mê hoặc bởi cái hang mà Chris đã phát hiện. Mỗi thám tử đang cầm
trong tay một chiếc đèn pin không thấm nước, và một lát nữa, hai bạn sẽ
vào thám hiểm hang.
Theo Chris, thì không có gì nguy hiểm hết.
Cậu bé Hy Lạp đã không tìm thấy cái la bàn trong cát đáy vịnh. Nhưng lúc
sắp trở lên mặt nước, Chris đã nhìn thấy lỗ hang. Khi nghĩ rằng trong đó có
thể có kho báu, Chris đã bơi vào mà không suy nghĩ.
Càng vào sâu lòng hang càng rộng ra. Trong đó tối, nhưng quay lại vẫn có
thể nhìn thấy vệt sáng của lỗ vào, và lúc đó Chris cố gắng không để lạc mất
lỗ hang.
Chris vừa mới quyết định quay lui, thì cậu lại nhận ra rằng, trong cơn tò
mò, cậu đã đi xa hơn đáng lẽ được đi. Chris không đủ khí để thở và phải trở
lên mặt nước.
- Khi đó chắc mình làm cho cá sợ lắm! - Chris vừa nói vừa cười, khi kể đến
đoạn này - Mình biết rằng cơ may duy nhất là tiến tới, có thể hang sẽ rộng