VỤ BÍ ẨN NGƯỜI MÙ ĂN XIN CÓ VẾT THẸO - Trang 39

Hannibal bước đến gần, mỉm cười qua kính cửa sổ với người phụ nữ tóc
hung xinh đẹp, đẩy cửa bước vào.
Văn phòng hãng cho thuê tàu Denicola có mùi nước mặn, mùi ủng cao su
và mùi rong rêu. Có băng gỗ chạy dọc theo bờ tường. Những tờ gấp quảng
cáo về đánh cá các loại chất đống trên bàn. Bản đồ vùng được dán dối diện
lối vào.
- Một phút nữa tôi sẽ tiếp cậu, người phụ nữ tóc hung vẫn cầm điện thoại
nói.
- Em chờ được. Hannibal lịch sự nói.
Người phụ nữ kia ngước mắt lên và, ngay lập tức, Hannibal có cảm giác
khó chịu rằng mình đang trở nên trong suốt dưới cái nhìn dò xét ấy. Thám
tử trưởng tưởng như bà đi guốc trong bụng mình. Nhưng bà lại cúi đầu
xuống đọc sổ sách tiếp.
Hannibal nhìn ra ngoài thấy người đàn ông trẻ mặc đồ thủy thủ nhảy lên
cầu tàu, vừa húyt sáo vừa bước về hãng. Anh bước vào đúng lúc người phụ
nữ trẻ gác máy xuống, quay sang Hannibal.
- Tôi có thể giúp gì được cho cậu? Cô hỏi.
- Em đến hỏi xem chị có tìm thấy bóp tiền không. Ông Sebastian bị mất
bóp tiền cách đây một hai ngày.
- Ông Sebastian hả? Gần đây ông ấy có đến à? Tôi không gặp ông ấy. Erny,
cậu có chở ông ấy ra ca nô không? Có hả? Vậy cậu hãy nhanh ra xem ông
ấy có bỏ quên bóp tiền trên đó không?
- Chắc chắn là không có rồi! Anh chàng vừa mới vào trả lời. Đúng là em có
chở ông Sebastian lên tàu, nhưng sau khi ông ấy về, em đã kiểm tra và dọn
dẹp ca nô, nếu có bóp tiền, em đã thấy rồi.
Anh quay sang nhìn Hannibal với vẻ hoài nghi.
- Tại sao ông Sebastian không tự mình đến? Hay tại sao không gọi điện
thoại?
- Chú ấy bận lắm, Hannibal giải thích. Chú ấy đã phải đi nhiều hai ngày
gần đây và không nhớ nổi mình đã bỏ quên bóp tiền ở đâu. Em đã đề nghị
tìm giúp. Thà chịu khó đến tận nơi hơn là gọi điện thoại. Như vậy chắc ăn
hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.