Khi đã lên trên đó, Bob đứng yên một hồi, không động đậy. Bob không
phải là lực sĩ như Peter, và chiến công này làm cho Bob đứt hơi. Cảm thấy
ổn và an toàn, Bob thận trọng bò tới.
- Sẽ không bao giờ khô kịp, có tiếng nói càu nhàu gần đó
- Không quan trọng! Giọng khác đáp. Khô hay không khô, đều được cả.
Một chiếc xe tải khác nằm sát gần trạm xe mà Bob đang đứng. Bob đứng
thẳng lại. Đôi chân của Bob mang giày đế cao su và không gây tiếng động
gì khi Bob bước qua khoảng trống nhỏ hẹp giữa hai xe. Trên chỗ đậu mới,
Bob thấy được ngay phía dưới có hai người đàn ông quay lưng lại. Cả hai
đang nhìn một chiếc xe tải nhẹ màu trắng.
- Tốt lắm, Harry à, một người tuyên bố, mà Bob xác định là Strauss.
Strauss đứng trước xe, chống nạnh, và gật đầu khen:
- Làm việc tốt quá!
Gã đàn ông tên Harry trả lời bằng tiếng lầm bầm không rõ. Một tay cầm hũ
sơn, tay kia cầm cọ. Mùi sơn mới phảng phất xung quanh. Rõ ràng Harry
vừa mới ngụy trang chiếc xe bằng cách làm biến mất tên công ty Pacific
States bên hông xe, để vẽ lên đó dòng chữ mới đề McCutcheon Maritime
Supplies.
Bob im lặng mỉm cười. Phát hiện này hết sức quan trọng.
- Tôi nghĩ ta sẽ gặp nhiều rắc rối, Harry vừa lầm bầm vừa chỉ vào xe bằng
cây cọ.
- Nhưng cũng đáng, Strauss đáp. Ta hoàn toàn có thể mạo hiểm. Khi thấy
cái này đậu trước chỗ Denicola, chắc chắn bà con sẽ đánh dấu hỏi, nhưng
ngụy trang như vậy, thì không sợ gì đâu.
Nói xong, Strauss bỏ vào tòa nhà không cửa sổ. Chẳng bao lâu Harry cũng
vào theo, và suốt một hồi Bob chỉ nghe tiếng gỗ lê trên nền đất ximăng.
Cuối cùng Strauss xuất hiện trở lại, đang đẩy một chiếc xe kéo có ba thùng
bằng gỗ đến chiếc xe mới sơn.
Đến lượt Harry cũng xuất hiện với một lô thùng thứ nhì. Trước khi hắn kịp
đến xe tải, bánh xe đẩy lăn vào ổ gà, làm xe dừng đột ngột. Một thùng ngã
xuống đất và bị bật tung ra.
Hàng chục cái hộp nhỏ rơi xuống bùn.