VŨ ĐIỆU QUỶ - Trang 425

- Đây là bí mật được cất giấu của chúng ta - Tôi gói lại và để sang bên cạnh
cho Milo xem khi anh quay lại - Hắn thật tinh quái khi không mang theo
mình chất gây mê gì. Trò chơi thật thú vị.
Stephanie nói:
- Vicki đã mua những con thỏ này. Chính Vicki là người đưa chúng cho
Cassie.
- Thế thì chúng ta sẽ phải nói chuyện với Vicki rồi.
- Thật là kỳ lạ.
Có tiếng kêu khe khẽ phát ra từ phía giường. Mắt Cassie chớp chớp và mở
ra. Con bé lại chớp chớp liên tục mấy lần nữa.
Stephanie nói:
- Tốt rồi, cháu yêu. Cháu khoẻ rồi.
Cassie hơi mấp máy miệng và cuối cùng cũng phát ra được tiếng kêu:
- Eh... e...e...
Stephanie dỗ dành con bé:
- Được rồi, cô háu yêu. Cháu sẽ nhanh khoẻ và sẽ lại được về nhà mình.
Cassie lại chớp mắt, muốn cử động nhưng không được đành nằm yên, vẻ
mặt đầy thất vọng.
Stephanie ôm và ru con bé. Cassie trườn ra như không muốn nhận sự quan
tâm của Stephanie.
Tôi nhớ các con bé phản đối tôi trong phòng ngủ.
Đó là sự phản ứng trước móố lo của mẹ mình? Hay đó là ký ức về một
người đàn ông đến giữa đêm như bóng ma và làm đau con bé?
Nhưng tại sao con bé lại không hoảng hốt khi nhìn thấy Chip? Tại sao con
bé lại nhào vào lòng hắn một cách rất tự nguyện trong lần đầu tiên tôi nhìn
thấy họ?
Cassie lại kêu:
- Eh...e.
Stephanie lại dỗ dành và ru con bé.
Được một lúc thì Cassie nhắm mắt trở lại và thở đều đều.
Stephanie bế con bé thêm một lúc rồi đặt xuống giường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.