những chữ. Danh sách bao gồm tất cả những bài viết mà Stephanie đã trao
cho tôi, và còn nhiều hơn nữa.
- Có vẻ như vụ mới nhất được tìm thấy là năm 1977 - Nàng nói - Lancet.
Meadow.R. "Hội chứng thế thân: vùng đất lạm dụng trẻ em".
- Đó là một bài viết rất quan trọng đấy - Tôi nói - Meadow là bác sĩ nhi
khoa người Anh. Ông đã phát hiện ra hội chứng này và đặt tên cho nó như
vậy.
- Vùng đất à... Ngay cái tiêu đề nghe đã thấy ghê rồi. Và còn có danh sách
các chủ đề liên quan được bàn đến nữa này: nào là hội chứng Munchausen,
lạm dụng trẻ em, quan hệ tình dục với trẻ em, các phản ứng đặc trưng.
- Hãy xem các phản ứng đặc trưng trước đã.
Chúng tôi dành một giờ sau đó để sàng lọc qua hàng trăm trang tài liệu
tham khảo, cuối cùng đã cô đọng lại được hơn một chục bài báo dường như
có giá trị. Khi chúng tôi đã xong việc, Jennifer lưu file (tập tin) lại và đánh
vào đó một mã số.
- Chúng ta in luôn đấy - Nàng nói.
Máy in được đặt ở phía sau những tấm panô màu xanh xếp dọc theo tường
của căn phòng cạnh đó. Mỗi chiếc đều có một màn hình nhỏ, khe nhận thẻ,
bàn phím và khay đỡ giấy phía dưới khe ngang rộng hơn 30 centimét khiến
tôi nhớ tới cái mồm của George Plumb. Hai trong số máy in ở đó không
còn sử dụng được. Một cái được đánh dấu là "đã bị hỏng".
Jennifer khởi đọng máy in bằng cách đưa tấm thẻ nhựa vào khe nhận thẻ,
rồi đánh vào đó một mã số bí mật, tiếp theo là các chữ cái thứ tự của những
bài báo chúng tôi đã tìm được. Vài giây sau, khay đựng đã chứa đầy các
bản in.
Jennifer nói:
- Tự động xếp theo thứ tự đấy. Anh thấy hay không, hả?
Tôi đáp:
- Melvyl và Orion - đó là những chương trình cơ sở, phải không?
- Nguyên thuỷ ấy chứ. Chỉ là một bước tiến nhỏ so với sử dụng thẻ chỉ dẫn.
- Nếu một bệnh viện muốn chuyển đổi sang cách tìm kiếm bằng máy tính
và có ít tiền thì liệu có làm hơn thế này không?