VŨ ĐIỆU QUỶ - Trang 384

Jonathan Kellerman

Vũ điệu quỷ

Chương 30

Mãi không thấy Milo gọi lại và tôi phân vân không hiểu cuộc gặp lúc tám
giờ tối nay của chúng tôi có thành hay không. Sau tám giờ vẫn không thấy
anh tới và tôi nghĩ ngay việc xảy ra ở Trung tâm Parker chiều nay đã cản
trở anh. Nhưng đến tám giờ ba mươi bảy phút thì chuông reo, tôi ra mở cửa
và đó là anh cùng với một người nào đó ở phía sau.
Đó là Presley Huenengarth. Mặt của anh ta lấp ló sau lưng Milo, miệng nhỏ
xíu như miệng đứa trẻ.
Milo hiểu được ý nghĩ trong mắt tôi, ngầm ra hiệu là không có chuyện gì cả
và đi vào nhà. Huenengarth hơi ngập ngừng giây lát rồi cũng bước theo.
Anh ta không mang theo súng, phù hiệu và cũng không có vẻ gì là bị ép
buộc.
Có thể trước kia hai người bọn họ từng cùng làm trong một tổ.
Milo nói:
- Tự nhiên đi.
Nói rồi anh đi vào trong bếp. Huenengarth vẫn đứng đó. Bàn tay anh ta khá
lớn và mắt đảo khắp nhà. Cánh cửa vẫn mở và khi tôi đóng lại anh ta cũng
không cử động gì cả.
Tôi đi vào phòng khách, mặc dù không nghe tiếng anh ta đi theo nhưng tôi
biết anh ta đang đi sau lưng.
Anh ta chờ tôi ngồi xuống chiếc ghế bành bọc da rồi mới cởi áo jacket và
tự ngồi xuống.
Tôi nghe thấy tiếng Milo ăn uống trong bếp.
Huenengarth bắt đầu mở miệng:
- Chỗ này thật đẹp. Có nhìn ra đâu được không?
Đây là lần đầu tiên tôi nghe giọng của anh ta. Một giọng nói trầm trầm
thuộc miền trung hay miền tây gì đó. Nghe qua điện thoại thì mọi người
thường nghĩ anh ta có vẻ nhỏ con.
Tôi không trả lời. Anh ta đặt tay lên đầu gối và nhìn quanh nhà thêm một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.