VŨ HỘI HOÁ TRANG - Trang 278

Janet Dailey

Vũ Hội Hoá Trang
Dịch giả: Văn Hoà

Chương 25

- Cô ta đã bắt đầu đi hỏi lung tung!
Người đàn ông cầm ống nói chặt hơn chút nữa và ngồi xuống cái ghế đằng
sau bàn giấy:
- Tôi không tin.
- Tôi nói với ông là cô ta đang làm thế. Tôi biết rõ nàng – Giọng nói hạ
thấp, buộc tội – Hiện thời cô ta đang hỏi những người không đáng hỏi
những câu hỏi rất đúng. Phải chặn đứng ngay tại đây thôi.
Ông ta cau mày sửng sốt, bối rối và lúng túng:
- Nhưng cô ta không nhớ được gì cả. Tôi biết là cô ta không thể nhớ.
- Có lẽ là không, nhưng mẹ kiếp, cô ta đang cố gắng hết sức để nhớ. Anh
chàng điều tra viên của công ty bảo hiểm tên là Hanks không làm cho
chúng ta rắc rối bằng một nửa cô ta, và cả hai chúng ta đều biết vậy. Cái
chúng ta ngại nhất là có một người đi hỏi lung tung như vậy. Ông nghe tôi
nói không?
- Tôi nghe - Căn phòng bỗng trở nên ngột ngạt. Ông ta đưa tay lên nới lỏng
cái cravat và cởi cúc trên cùng áo sơ mi – Hãy cứ để cho tôi lo liệu việc đó.
- Tôi để cho ông lo liệu lần trước, và chuyện đã đổ bể ra như vậy đó.
- Nhưng không có chuyện gì xảy ra cả, phải không nào?
- Và lần này tôi không để cho chuyện gì xảy ra một cách rủi ro nữa. Tôi đã
đi quá xa, đã tới gần quá. Bây giờ mà mất hết mọi thứ là điều tôi không
muốn.
- Ông không mất đâu. “Chúng ta” không mất đâu.
- Ông cứ tin chắc là chúng ta sẽ không gì. Bởi vì tôi sẽ cho người theo dõi
cô ta từng bước mỗi khi cô ta ra khỏi nhà và nếu tôi thấy cô ta mở miệng
nói gì với ai, tôi sẽ làm cho cô ta ngậm miệng lại.
- Khi mới vào đề, chúng ta đã thỏa thuận với nhau là sẽ không dùng đến
bạo lực, không để cho ai bị thương. Ông…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.