VŨ HỘI HOÁ TRANG - Trang 45

Janet Dailey

Vũ Hội Hoá Trang
Dịch giả: Văn Hoà

Chương 7

Nàng lẳng lặng lên thang máy, đi dọc theo hành lang và vào khu phòng có
nhiều gian. Nàng đi tới cửa sổ phòng khách bày biện sang trọng và chờ cho
người phục vụ làm xong việc giới thiệu các tiện nghi trong phòng với Cole.
Cuối cùng nàng nghe tiếng chốt cửa đánh cách, chứng tỏ y đã ra ngoài, và
nàng quay lại.
Cole không nhìn nàng, anh ta đóng cửa lại rồi nới lỏng caravat ra, cởi cúc
cổ áo sơmi trong khi đi băng qua phòng đến bên máy điện thoại đặt trên
chiếc bàn viết bằng gỗ mun.
- Tôi gọi caphe. Cô muốn gì không?
- Vâng, tôi muốn biết anh có ý gì khi nói như vậy ở dưới sảnh? Hay đó chỉ
là câu chọc ghẹo của một người anh?
- Anh em? – Anh ta dừng lại, nhướng một chân mày lên – Tôi không phải
là anh cô, Remy.
Miệng nàng há hốc ra, nàng không tránh được:
- Nhưng… khi ở bệnh viện, tôi đã tưởng – Nàng ngừng lại, cố nhớ đích xác
ai đã nói, và nói gì
- Tôi không phải là anh của cô, Remy – Anh ta lặp lại, miệng nhếch lên có
vẻ tức cười và đểu giả.
- Vậy anh là ai?
- Đúng như tôi đã xưng tên, Cole Buchanan, tổng giám đốc công ty Hàng
hải Crescent.
- Thanh tra Armand đã nói anh đưa tôi đưa tôi về nhà – Nàng nhớ ra – Nếu
anh không phải là anh tôi, vậy anh ấy ở đâu?
- Gabe sắp đến khách sạn này bất cứ lúc nào, với giấy thông hành của cô.
- Vậy tôi là ai? Tên họ tôi là gì? Remy gì? – Nàng hỏi dồn, vừa bối rối vừa
nóng giận lộ ra mặt.
- Remy Jardin.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.