VÙNG BIỂN LẶNG - Trang 57

- Chú có viết rồi mà.
- Mô có, ở nhà không hay biết chi hết.
- Ủa, không lẽ thư lạc rồi, lạ thật.
Chú Minh hỏi sang chuyện khác:
- À, khi mô mẹ cháu làm đám cưới đó ?
Em chớp mắt:
- Chắc cũng gần rồi chú.
Em đi vội vào buồng tắm để khỏi phải trả lời thêm. Em ở với chú thím
Minh được hai ngày. Buổi sáng, chú Minh đi làm, em theo thím Minh ra
chợ rồi phụ giúp với thím làm thức ăn. Chiều lại em bắc ghế ra khoảng sân
mát phía sau ngồi mơ mộng viễn vông, thím Minh bận giặt quần áo, lo bữa
cơm chiều nên ít nói chuyện với em vào những lúc đó. Đời sống hai vợ
chồng chú Minh tuy đơn sơ nhưng hạnh phúc vô vàn. Em thầm nghĩ chắc
ngày xưa ba và mẹ cũng đầm ấm bên nhau như vậy, cho nên mỗi lần nhìn
chú Minh với những nét hao hao giống ba, em lại nghĩ đến ba thật nhiều.
Qua ngày thứ ba, chú Minh đi làm về sớm hơn thường lệ. Chú gọi em tới
tấp khi em đang bận rửa rau sau bếp. Nhìn đôi mắt trang nghiêm của chú,
tim em đập thình thịch trong lồng ngực:
- Dạ thưa chú có chuyện chi rứa ?
Giọng chú sắc bén:
- Thúy Vy, tại sao cháu lại dối chú ?
Em bối rối:
- Dạ cháu dối chú chuyện chi mô ?
Chú vứt tờ điện tín trước mặt em:
- Cháu bỏ nhà ra đi, mà cháu lại nói với chú là mẹ cho phép cháu vào thăm
chú.
Em run rẩy giở tờ điện tín. Thím Minh đã ra đến, ngạc nhiên hỏi chồng:
- Chi rứa anh ?
Chú Minh lắc đầu không trả lời. Gương mặt chú đầy vẻ ngao ngán. Thím
Minh đến bên em:
- Điện tín của ai rứa Thúy Vy ?
- Dạ của mẹ cháu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.