VÙNG BIỂN LẶNG - Trang 77

thành tiếng. Chúng em đã hoàn toàn bị cô lập giữa bốn bức tường lửa cao
ngút ngàn. Hơi nóng dồn dập vây quanh tứ phía. Mồ hôi tiết ra quá độ làm
em mệt ngất người. Tiếng gỗ cháy nổ lốp bốp như tiếng cười của tử thầ .
Không tự chủ, em rú lên một tiếng ghê hồn. Có tiếng chân người chạy rào
rào trên lối sỏi. Tiếng bàn tán gấp rút xôn xao. Giữa phút nguy nan chờ
chết, một bóng người to lớn nhảy bổ vào phòng túm lấy Bích Ty và Cu
Quang trên hai cánh tay vạm vỡ chạy trở ra thật nhanh. Em nhận ra bác
Huy, đôi mắt bác nhìn em đầy trìu mến. Và trong khoảng khắc, bao nhiêu
sự việc do em gây ra từ trước đến nay bỗng diễn tiến điều hòa trước mắt
như một khúc phim sống động quay với tốc độ cấp thời. Hình ảnh me, bà
nội, ông bà ngoại, dì Nguyệt, Cu Quang và Bích Ty như hiện ra thật rõ ràng
trong đầu óc em, rồi nhòa dần... nhòa dần... Gương mặt đẹp não nùng của
me, cử chỉ giận hờn của dì Nguyệt và nhất là đôi mắt nghiêm nghị của bác
Huy. Em bỗng sợ chết, em bỗng sợ bác Huy sẽ trả thù em. Cơ hội thuận
tiện đã đến với bác, dịp may ngàn năm một thuở. Em chết đi rồi bác huy sẽ
cưới được me vì trong cuộc hôn nhân nầy chỉ có một mình em chống đối.
Đầu óc em muốn vỡ tung, em thở hổn hển, em ngất xỉu đúng lúc ngã người
vào vòng tay bác Huy vừa trở lại. Vẳng bên tai em lời trấn an đầm ấm của
bác Huy:
- Đừng sợ Thúy Vy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.