VÙNG MẮT BÃO - Trang 71

Nhà Lân cách nhà Chắt con một thôi đường. Tuy cùng chỗ tản cư
nhưng hai nhà vẫn thuộc hai làng tách biệt. Nhà Chắt dựng cạnh nhà dân
làng Giỗ tản cư. Còn nhà Lân nằm trong khu của bà con Đức Đại.


* *
*

Moóc chê gằn từng tiếng chắc nịch từ bốt Triệu giã về Bùi Hoà. Tiếng
nổ mỗi lúc một gần. Trời vẫn mù mịt sương. Rồi không chỉ moóc chê, các
loại súng nhỏ cũng đổ như vãi đạn. Đã thấy những bóng dáng lênh khênh
lầm lũi men xuống bến, chuẩn bị qua sông.
- Tây càn, bà con ơi! Tiếng người thất thanh từ ngoài bến đò vọng vào.
Lân vơ vội tay nải đồ đạc, miệng giục mẹ. Không ai nghĩ, lần này, chúng
càn sớm đến thế.
- Tây càn, làng nước ôi! Chúng qua sông tới nơi rồi. Chạy mau bà con
ơi!

Loạt đạn đầu tiên cắt ngang tiếng kêu thất thanh của người đàn ông lẻo
khoẻo vừa đi thu tay lưới bén rải đêm trước ngoài bờ sông. Ông ta đỗ gục
xuống con đường vắt lên từ bến, nước róc từ tay lưới bén, hoà vào dòng
máu chảy ra từ vết đạn tiện ngang bụng. Mấy con giếc, rô, ộc ra từ cái giỏ
con đeo ngang hông, giẫy đành đạch trong vũng máu. Tiếng người nhốn
nháo. Trẻ con khóc ré lên rồi im bặt. Im lặng. Mò mẫm. Dường như đã quá
quen với cảnh chạy loạn, đoàn người kéo nhau chạy ra ngoài cánh đồng.
Lân chạy bên mẹ anh. Bà giáo vừa chạy vừa xốc cái tay nải lên, kẹp chặt
vào ngang nách. Anh cố cúi thấp khiến dáng người nhỏ nhắn của anh càng
nhỏ thêm. “Không được để chúng bắt lính” - ấy là điều Lân tâm niệm lúc
này. Bởi nếu chúng phát hiện ra, bắt anh đi lính, công việc cách mạng giao
cho Lân sẽ không thể hoàn thành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.