VÙNG MẮT BÃO - Trang 73

Không phải quân nguỵ, lại thấy đám người nhếch nhác, rách rưới co rúm
giữa đồng, chúng biết cũng chẳng có gì để ma cướp nên bỏ qua. Đám lê
dương lộc ngộc kéo đi, đoàn người ngồi im đến hàng giờ. Chưa thể trở về
chỗ cũ ngay được. Biết đâu, toán lính khác sẽ quay lại.
Tiếng bà cụ Thoả thật thê lương:
- Hôm nay động trời nên nó không bắn giết. May mà không ai việc gì.
Cơ đận này không biết còn kéo dài đến bao giờ… Khổ cơ man là khổ.
- Không phải động giời đâu bà ạ. Vùng này có nhà thờ Bùi Hoà, chúng
nó đang lập tề ở đấy nên không càn mạnh như bên ta. Nó định mị dân mà -
Lân lên tiếng.
- Mị mụ gì chúng nó. Mụ mị gì thì cũng là đám cướp ngày. Lương,
giáo đâu chả là người, đâu chả máu đỏ da vàng. Tin sao được mồm chúng
nó, cậu nhỉ?
- Vâng… Nó chỉ lừa gạt để dân mình lại tự chém, giết dân mình thôi.
Nhiều làng dưới kia nó lùa người làng này đi cướp làng khác đấy. Bọn Việt
gian bây giờ nổi lên cũng nhiều… Chúng núp bóng quân Pháp làm nhiều
điều tàn ác với dân mình lắm - Lân nhẹ nhàng.
- Mẹ cha chúng nó! Ăn cơm hay ăn gì mà ngu thế. Rõ là lũ cõng rắn
cắn gà nhà, rước voi về giầy mả tổ thế à?
- Tôi mà gặp đám đấy ở ngoài á… Cứ gọi là chết ngay cũng phải cho
nó một phát vào mặt…
- Đám đấy lẩn như chạch, nhận mặt nó liệu có khó như bới bọ trong
phân không?
- Hì hì… Vàng ở đâu vẫn là vàng, lẫn làm sao được mà lo…
Gió bắt đầu nổi. Lúc đầu còn hiu hắt, sau lồng lộng trên cánh đồng
không một bóng cây. Gió đồng hoà nhịp với cái lạnh tái tê càng khiến đám
người chạy loạn co cụm lại. Tiếng chuông nhà thờ Bùi Hoà vẳng vào thinh
không. Đã đúng ngọ. Tiếng gà vảng vất từ bên đông qua bên tây, từ xóm
trên dồn xóm dưới. Những con gà sống sót sau mỗi trận càn, đã lạc chủ
lang thang tứ tán mà vẫn không quên công việc điểm khắc, tính giờ. Tiếng
gà gáy cộng âm vào tiếng chuông nhà thờ nghe như tiếng nhạc cầu hồn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.