VƯƠNG GIA NGỐC, TỈ TỈ ĐẾN ĐÂY - Trang 147

Phong hướng Vệ Ảnh nói.

- Tuân lệnh.- Vệ Ảnh cúi người.

Mộ Dung Phong tức tốc phi ngựa về thành. Hắn hi vọng Hiểu Hiểu

vừa rồi trốn thoát rồi về phủ tìm hắn. Tuy nhiên, khi hắn về vương phủ,
hoàn toàn không nhận được tin tức của nàng. Mộ Dung Phong nổi giận cho
người tìm khắp cả Nhân quốc, cho dù có phải lật tung cả thiên hạ này cũng
phải tìm được nàng về. Còn về Vân quốc kia, hắn nhất định sẽ san bằng
chúng.

***

- A chị Hiểu Hiểu, chị tỉnh rồi.- Một giọng nói non nớt có phần mừng

rỡ vang lên.

Huỳnh Hiểu nhíu mày, đôi mắt hấp háy rồi dần dần mở ra. Trước mắt

nàng là một căn phòng vô cùng quen thuộc. Huỳnh Hiểu nhìn thấy những
gương mặt nhỏ bé đáng yêu bên cạnh, hóa ra nàng đang ở cô nhi viện.
Nàng ngồi dậy, day day thái dương hỏi :

- Sao chị lại nằm ở đây vậy?

- Sáng nay, An An đi mua giấy thủ công cho các bạn liền nhìn thấy chị

ngất ở đường nên tới gọi mọi người đưa chị về đó. Chị Hiểu Hiểu, chắc chị
bị say nắng rồi. Thôi chị nghỉ ngơi đi, chúng em đi báo với cô viện trưởng
là chị đã tỉnh.- Cô bé có cái nơ màu hồng rất dễ thương nói.

Huỳnh Hiểu gật đầu :

- Cảm ơn các em.

Nói xong, nàng nằm xuống giường, một tay để lên trán suy nghĩ.

Dường như nàng đã quên chuyện gì đó rất quan trọng thì phải. Nhưng đó là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.