VƯƠNG GIA NGỐC, TỈ TỈ ĐẾN ĐÂY - Trang 77

Huỳnh Hiểu nghe thấy giọng nói trầm ấm quen thuộc, nàng hơi hơi

nhíu mày rồi quay mặt lại. Mộ Dung Phong giữ chặt lấy hông nàng rồi nhấc
nàng ngồi lên đùi mình. Huỳnh Hiểu không kịp kháng cự chỉ a lên một
tiếng rồi nằm trọn trong lòng của ai đó.

- Cậu làm gì đó?

- Thế này thích hơn.- Mộ Dung Phong điềm nhiên trả lời.

Huỳnh Hiểu nhìn cái bản mặt lưu manh của hắn chỉ muốn xông tới

đánh cho vài cái. Mộ Dung Phong không thèm để ý đến dáng vẻ bất mãn
của Huỳnh Hiểu, hắn tựa cằm vào hõm vai nàng, thấp giọng nói :

- Hiểu Hiểu, tỉ theo ta vào cung. Hoàng huynh đã giúp ta chuẩn bị giá

y cho tỉ rồi. Tỉ tới coi một chút xem có hợp ý không.

Mùi xạ hương thơm nồng từ người hắn truyền đến làm nàng ngây

ngẩn. Tóc của hắn cọ nhẹ vào má khiến nàng cảm thấy ngứa ngứa. Thanh
âm êm ái vang bên tai cùng cảm giác ấm áp làm Huỳnh Hiểu có chút ngại
ngùng. Nàng ừ một tiếng rất nhỏ, nghe như tiếng muỗi kêu. Trước đây,
nàng coi Mộ Dung Phong như trẻ con mà đối đãi nên không hề có cảm giác
này. Bây giờ nàng coi hắn là một người đàn ông trưởng thành, một nam
nhân mà tương lai nàng có thể gửi gắm. Sau khi nói lời yêu thương với hắn,
chỉ một chút đụng chạm nhẹ cũng khiến nàng đỏ mặt. Huỳnh Hiểu là thiếu
nữ mới lớn lại đối diện với một mĩ nam ôn nhu như Mộ Dung Phong, nàng
không có cách nào ngăn cản bản thân nổi lên tình ý với hắn. Nàng thích
hắn, thích cách hắn yêu chiều dính lấy nàng, thích bộ dạng ngây thơ tham
ăn của hắn, thích vẻ mặt hắn giận dỗi ghen tuông…

Huỳnh Hiểu tựa đầu vào ngực Mộ Dung Phong lắng nghe nhịp tim

đều đặn của hắn. Nàng cũng phải công nhận một điều, tên ngốc này và lão
huynh hắn làm việc rất có hiệu suất nha. Hôm qua mới dò hỏi nàng có
muốn gả cho Mộ Dung Phong không, còn chưa biết nàng trả lời thế nào đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.