VƯƠNG GIA NGỐC, TỈ TỈ ĐẾN ĐÂY - Trang 82

- Huynh cái gì mà huynh.- Mộ Dung Phong lườm Mộ Dung Triệt một

cái.- Ta mới rời đi một chút, huynh đã kiếm cớ bắt nạt Hiểu Hiểu. Mà
huynh bắt nạt tỉ ấy nghĩa là huynh có ý bắt nạt ta phải không?

- Không phải.- Mộ Dung Triệt vội vã lắc đầu phủ định. Hắn nào dám

bắt nạt cục vàng bảo bối này chứ.

- Hừ, chắc chắn là vậy. Là huynh thấy ta và Hiểu Hiểu quá mức đẹp

đôi nên ghen tị chứ gì? Hay là huynh sợ ta sẽ lấy hết bánh của huynh cho
Hiểu Hiểu? Huynh đúng là đồ tham ăn, ki bo.

- Ta nào có.- Mộ Dung Triệt đáng thương nói. Sao tiểu Phong lại cứ

chụp mũ hắn như vậy chứ? Nghe Mộ Dung Phong lớn tiếng mắng, bạn
hoàng đế khóc không ra nước mắt.

Mộ Dung Triệt bị Mộ Dung Phong mắng cho choáng váng đầu óc,

không thể há miệng phản bác một câu, chỉ có thể âm thầm chịu trận.

- Tiểu Phong, đệ sao có thể nói ta như thế chứ? Ta lo cho đệ như vậy,

tốn mất biết bao công sức giúp đệ chuẩn bị hôn lễ đến mức đêm không ăn,
ngày không ngủ. Thế mà đệ không nói một câu cảm ơn lại còn mắng mỏ
huynh. Tiểu Phong, đệ sao có thể đối xử tàn nhẫn với huynh như thế? Đệ
làm huynh đau lòng quá.- Mộ Dung Triệt cất bài ca huynh đệ thâm tình lại
kết hợp với vẻ mặt thê lương, thi thoảng khịt mũi như sắp khóc khiến người
ta nghe mà cảm động.

Huỳnh hiểu bĩu môi nhìn Mộ Dung Triệt diễn trò. Nàng thấy hắn diễn

đạt quá, có nên cho một tràng pháo tay khen ngợi không nhỉ? Tên hoàng đế
này một khắc trước như con cọp dữ lớn tiếng nạt nộ nàng, mắng rất khí thế,
một khắc sau nhìn thấy Mộ Dung Phong lại trở thành một con mèo ngoan
ngoãn hướng Mộ Dung Phong cười meo meo. Huỳnh Hiểu le lưỡi, đúng là
đồ hai mặt.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.