VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 142

thấy Vân vương gia đứng ở bên cạnh vườn mai, nhìn về phía trước, Hàn
Nguyệt Nguyệt khoát tay ý bảo Hiểu Tinh không cần đi theo.

“Mới vài ngày, hoa cũng đã tàn một nửa, thật sự là đáng tiếc”

Vân vương gia cũng không quay đầu lại, mặt vẫn nhìn về phía trước

mà nói, Hàn Nguyệt Nguyệt đi đến bên cạnh Vân vương gia.

“Hoa nở hoa tàn, vốn là một vòng luân hồi, có tiếc thương nhưng lại là

một đoạn khởi đầu mới, Vương gia không nên tiếc nuối”

“Đúng vậy, trái lại Hàn cô nương nghĩ rất thông suốt”

Hàn Nguyệt Nguyệt không nói lời nào, hai người cứ như vậy lẳng lặng

đứng, thưởng thức hoa rơi.

“Mai hoa nhất lộng đoản nhân trường

(đùa với Mai lần đầu đau lòng ta)

Mai hoa nhị lộng phí tư lượng

(đùa với Mai lần hai suy nghĩ phí)

Mai hoa tam lộng phong ba khởi

(đùa với Mai lần ba sóng gió nổi lên)

Vân yên thâm xử thủy mang mang

(mây khói miên mang nước bồng bềnh)

Mạnh Dịch Vân cố nhớ kỹ, Hàn Nguyệt Nguyệt quay đầu nhìn về phía

Mạnh Dịch Vân, không nghĩ ngày ấy hắn đến mà lại nghe được bài thơ này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.