VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 20

“Có người chỉ cho chúng ta tới nơi này, cầu xin Cốc chủ có thể chứa

chấp chúng ta”.

“Phu nhân, xin ngươi đứng lên đi, có chuyện gì từ từ nói, ta chỉ là

người làm trong cốc, ngươi ăn ít đồ trước đi, sau đó ta liền mang hai người
đi tìm Cốc chủ.”

Vân thúc vội vàng đỡ bà vú đứng lên, chuyện này ông không giải

quyết được, người tới muốn ở lại thì phải xem ý Cốc chủ, một người như
ông làm sao dám chứa chấp.

Tới Dược cốc cầu y có hàng vạn người, Cốc chủ cứu người là nhờ cái

duyên, cũng không nhìn tới quyền lợi hay gia thế, Ông ở Dược cốc nhiều
năm như vậy, y thuật cũng biết một phần, phụ nhân và đứa trẻ này chỉ là bị
nhiễm lạnh, thân thể có chút không tốt thôi, cũng không phải là bệnh không
trị được, không cầu thầy thuốc chắc là cầu học y thuật, Cốc chủ là người
không dễ dàng thu đệ tử, xem ra hết thảy là xem vận mệnh đứa nhỏ này.

Nếu có duyên tự Cốc chủ sẽ thu vào cửa.

“Vân thúc, chúng ta cầu xin sư phụ lưu bọn họ lại được không? Huyên

nhi thật lâu rồi không có ai chơi cùng, cảm thấy buồn chết được, người xem
nàng thật nhỏ, còn có thể yêu thương nha”

Y Huyên dùng sức lôi kéo tay áo Vân thúc, thật vất vả mới có người

tới, nếu bị sư phụ đuổi ra ngoài thì thật đáng tiếc.

“Huyên nhi, không được lộn xộn, cốc chủ tự có an bài, nếu có duyên,

bọn họ sẽ tự lưu lại, vô duyên cầu cũng không được.”

Nói xong, liền xoay người đi xuống phòng bếp lấy đồ ăn cho bà vú.

“Vân thúc”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.