VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 18

Y Huyên nhìn phụ nhân trong tay ôm một đứa bé, thật lâu đã không có

người xa lạ tới cốc, cho nên rất kích động.

“Tốt lắm, tốt lắm, chớ có kéo, ta đây gãy xương mất.”

Vội vàng chạy theo, nếu không có việc gì thì sẽ không tìm đến đây, mà

người tới thì nhất định không đơn giản, nhưng là ngoài phán đoán của Vân
thúc, nhìn phụ nhân rất bình thường, trong tay ôm một tiểu hài tử đã hôn
mê bất tỉnh.

“Con gọi Tiểu Tứ tới giúp một tay nào, nhanh lên.”

Hàn Nguyệt Nguyệt hoàn toàn bị đói bất tỉnh, mở mắt, không phải là

không gian đen tuyền lúc nãy, bọn họ có phải đang ở trong thạch thất? Nếu
như nàng đoán không sai, nàng đang nằm trên giường, còn bà vú đâu?
Dùng sức lật người, nhưng lại không nhúc nhích được, thân thể quá nhỏ
không thể lật.

“A ~ A~ ? Nha? Nha?”

Không nhúc nhích được thôi thì dùng miệng đi, nàng cũng không tin

là không có ai tới.

“Tỉnh rồi, tỉnh rồi.”

Nếu đoán không lầm, thì đây chính xác là thanh âm của một đứa trẻ,

sự thật chứng minh, nàng đoán không sai, một khuôn mặt của đứa bé tám
tuổi hiện ra trước mặt nàng.

“Huyên nhi, xuống mau, chớ đè lên nàng"

Sau đó lại xuất hiện một ông lão hơn năm mươi tuổi.

Đây là Dược cốc sao? Cao nhân không phải là tóc dài râu bạc sao?

Thế nào lại không phải nhỉ, mà cô gái trước mắt đây thật là xinh đẹp nha,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.