Buông nàng ra, để cho thừa dịp chính mình không chú ý, xuống tay
với hắn? Hắn có ngốc như vậy sao?
Thấy cứng rắn không được, Hàn Nguyệt Nguyệt đành phải cúi thấp,
gập thân lại, ôn nhu nói.
“Ta một là một nữ tử, không phải đối thủ của ngươi, tay ngươi làm ta
đau quá”
Hàn Nguyệt Nguyệt tự nói tự rùng mình một cái. Đường Gia Bảo vốn
là kẻ mê sắc, nghe khẩu khí mềm nhũn của Hàn Nguyệt Nguyệt, trong lòng
bỗng ngứa ngáy, hắn không thể không thừa nhận, Hàn Nguyệt Nguyệt là
một đại mỹ nhân, lại thêm dáng người nữa , đúng là cái món đồ khó có
được.
“Là tại hạ đường đột làm đau cô nương”
Đường Gia Bảo điểm huyệt đạo Hàn Nguyệt Nguyệt, sau đó mới cởi
trói, Hàn Nguyệt Nguyệt choáng váng, tay được thả, nhưng ngược lại bị
điểm huyệt khiến toàn thân đều không động được, không phải tự làm tự
chịu sao.
“Công tử có hay không cởi bỏ huyệt đạo của tiểu nữ? Điểm nhiều như
vậy không tốt a…..”
Nàng đành làm trái với lương tâm đá lông nheo Đường Gia Bảo.
Trong ba mươi sáu kế, sác xuất thành công của mỹ nhân kế là rất cao, nàng
rất tin tưởng khuôn mặt này. Nếu đạt được tự do, nàng tức chạy ra ngoài
động, sau đó dùng khinh công bay đi, Đường Gia Bảo đuổi không kịp nàng.
Đường Gia Bảo thấy Hàn Nguyệt Nguyệt ném mị nhãn tới, cực kỳ
hưởng thụ.
“Tiểu mỹ nhân nhanh như vậy mà chờ không được?”