VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 300

Một ông lão hơn sáu mươi tuổi đi ra khỏi đám người, khom lưng nói

với Mạnh Dịch Vân.

“Trang chủ khách khí, bổn vương chỉ là tới tham gia náo nhiệt mà

thôi, sự tình nên chấp hành như thế nào thì cứ như thế mà làm, mọi người
tiếp tục đi”

Vẫn vẻ mặt không chút thay đổi nói với cấp dưới, Hàn Nguyệt Nguyệt

trợn trắng con mắt, khí thế của huynh lớn như vậy đặt tại nơi này, ai còn
dám không tôn trọng huynh.

Mấy người cầm đầu ngươi xem ta, ta xem ngươi, thấy Mạnh Dịch Vân

không có ý định nói gì, lắc đầu.

“Chúng tôi xin tiếp tục”

Mạnh Dịch Vân ngồi chậm rãi phẩm trà, mà Hàn Nguyệt Nguyệt chỉ

có thể đứng ở bên cạnh, thật sự là không công bằng, Hàn Nguyệt Nguyệt
trong lòng cũng muốn, bất quá nàng vẫn là một bộ dáng một lòng nghe
người phía dưới thảo luận đại hội võ lâm lần này.

Nguyên lai lần này tham gia đại hội có ba mươi bảy bang phái, không

giới hạn người tham gia, chỉ cần muốn thử xem đều có thể lên đài nhiều
lần, ai thắng cuối cùng, người đó sẽ là Võ Lâm minh chủ, trận đấu tổng
cộng có thời gian là ba ngày.

Thủ tục năm nay vẫn giữ như mọi năm, cho nên thảo luận không thay

đổi lắm, hơn nửa canh giờ đã kết thúc, một đám người đi đến sân thi đấu.
Ngồi ở vị trí trên cao đương nhiên là mấy vị trưởng lão có danh tiếng trên
giang hồ, hai bên là các môn phái, ở giữa là một cái võ đài rất lớn. Vốn là
không có vị trí của Hàn Nguyệt Nguyệt, nhưng là mấy vị trưởng lão thấy
Mạnh Dịch Vân cực kỳ khách khí với cô gái che mặt bên người nên không
dám thất lễ, lập tức réo người nâng cái ghế dựa lên. Hàn Nguyệt Nguyệt
ngồi ở bên cạnh Mạnh Dịch Vân, thấy phía dưới cũng không nhiều người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.