VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 673

mười thôi, đột ngột thế này, nàng còn chưa chuẩn bị tâm lý mà, đứa bé, đứa
bé, Hàn Nguyệt Nguyệt không còn sức để nghĩ tiếp, đau bụng quá, cả
khuôn mặt nàng trắng bệch, hai tay nắm chặt chăn.

“Sao rồi, sao rồi”, Y Huyên vừa vào cửa liền chạy đến bên giường,

thấy mặt mũi Hàn Nguyệt Nguyệt tái nhợt, lập tức bắt mạch cho Hàn
Nguyệt Nguyệt, nàng nghe thấy bà vú nói Hàn Nguyệt Nguyệt sắp sinh vội
chạy như bay đến.

“Đứa bé vẫn ổn, Nguyệt Nguyệt, ráng chịu một chút nha, nghe nói

sinh con rất đau, có muốn ta cho muội dùng thuốc tê không?”, Y Huyên
vuốt ve mặt Hàn Nguyệt Nguyệt nói, thấy Hàn Nguyệt Nguyệt khổ sở như
vậy.

“Ai ~ cô nương này sao lại nói như vậy, nữ nhân sinh con đều như vậy

cả, không đáng sợ lắm đâu, ráng một chút là xong thôi, nếu dùng thuốc tê,
sẽ chẳng còn sức mà rặn nữa, cô nương nhanh ra ngoài đi, đừng ở đây quầy
rối nữa”, bà đỡ đến sau, nghe thấy lời Y Huyên lập tức phản bác, cô nương
này thật buồn cười, sinh con sao có thể không đau chứ.

“Sư tỷ, tỷ cứ ra ngoài đi”, Hàn Nguyệt Nguyệt khó khăn nói với Y

Huyên, lúc này nàng không thể phân tâm, đứa bé mới là quan trọng nhất, Y
Huyên nhíu mày, “Được rồi, Nguyệt Nguyệt, ta ra ngoài chờ, sư phụ và sư
huynh cũng tới rồi, yên tâm đi”, Hàn Nguyệt Nguyệt gật đầu.

Khi bớt đau bụng, Hàn Nguyệt Nguyệt thở phào, bên ngoài truyền đến

tiếng của bà đỡ, hình như là phân phó gì đó, một bà đỡ khác đến bên
giường, cười nói, “Vương phi yên tâm, lát nữa, vương phi cứ làm theo lời
lão nô là được, nữ nhân nào cũng sẽ có ngày này, mặc dù gian nan, nhưng
rồi sẽ qua, hãy nghĩ đến đứa bé”, nghe thấy lời bà đỡ, Hàn Nguyệt Nguyệt
cười nói, “Cám ơn”, dù gặp phải khó khăn gì, ý chí của một người là quan
trọng nhất, Hàn Nguyệt Nguyệt không thể không bội phục Mạnh Dịch Vân
đã tìm được bà đỡ rất giỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.