VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 732

“Có phải cái này không?”, Mạnh Dịch Vân lấy ra hai chiếc nhẫn, Hàn

Nguyệt Nguyệt lập tức chạy tới, “Sao chàng lại có?”, tìm hoài không thấy
thì ra ở chỗ Mạnh Dịch Vân.

“Nhặt được”, nàng ném đồ loạn xạ, cái này là rớt ra từ người nàng

ngày đó, Hàn Nguyệt Nguyệt cầm lấy, mặc dù hai chiếc nhẫn này không có
khảm bảo thạch, nhưng cũng rất đẹp, tuy không có đám cưới, không có
chụp hình cưới, cũng không có màn cầu hôn lãng mạn, nhưng có đôi nhẫn
bạc này cũng coi như là nhẫn cưới.

Hàn Nguyệt Nguyệt đưa một chiếc cho Mạnh Dịch Vân, “Chàng đeo

cho ta đi”, thấy dáng vẻ hưng phấn của Hàn Nguyệt Nguyệt, Mạnh Dịch
Vân khó hiểu, nhỏ như vậy sao mang được?

“Nhanh lên a”, thấy Mạnh Dịch Vân đứng im, Hàn Nguyệt Nguyệt vội

thúc giục, “Phải làm sao?”, Mạnh Dịch Vân hỏi, Hàn Nguyệt Nguyệt nói,
“Chàng đeo nó vào ngón áp út của ta, rồi nói, gả cho ta nhé?”, bắt hắn
đường đường một vương gia mà quỳ xuống có chút không ổn, thôi thì đứng
cũng được.

“Hả?”, thấy Mạnh Dịch Vân vẫn không hiểu, Hàn Nguyệt Nguyệt giải

thích, “Ta đọc trong một quyển tạp ký, người phương tây lúc thành thân sẽ
đeo nhẫn, cái này coi như là minh chứng, hơn nữa nam nhân còn phải cầu
hôn, tức là cầm chiếc nhẫn quỳ xuống nói với nữ nhân, gả cho ta nhé?, nếu
nữ nhân đồng ý sẽ đeo lên, nếu không chịu đeo tức là cự tuyệt lời cầu hôn,
lúc đám cưới, hai bên sẽ đeo nhẫn cho nhau, tiếp nhận chúc phúc của bằng
hữu, ta thấy rất lãng mạn, vừa hay tìm được cặp nhẫn này, chàng phối hợp
chút đi mà”, Hàn Nguyệt Nguyệt khẩn cầu.

Mạnh Dịch Vân hơi mơ hồ, sao hắn chưa bao giờ nghe nói về điều này

chứ, nhưng thấy bộ dạng mong đợi của nàng, không đành lòng cự tuyệt,
“Giờ mới cầu hôn, có phải đã trễ rồi không?”, con cũng đã có luôn rồi, Hàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.