VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 774

“Không cần, ngươi canh ở đây là được rồi”, Hàn Nguyệt Nguyệt

không thèm để ý lời Trúc Thanh, cầm bọc y phục, đi vào bên trong, mặc dù
trời sắp tối, rừng sâu hoang vắng đúng là có hơi sợ, nhưng nghĩ đến có ôn
tuyền đang đợi mình, Hàn Nguyệt Nguyệt không do dự tiến vào.

“Thì ra còn có phòng?”, sao Mạnh Dịch Vân không nói với nàng chứ,

sớm biết đã tới nơi này ở luôn rồi, khỏi phải phí công, Hàn Nguyệt Nguyệt
vào phòng, thay đồ bơi do nàng tự khâu, mặc dù không đẹp lắm, nhưng
mặc vào nhìn cũng được.

Kể từ khi xuyên tới đây, nàng đã không được đi bơi lần nào, giờ có cơ

hội, nhiều năm không bơi rồi, có vài phần xa lạ, Hàn Nguyệt Nguyệt cười
nhảy vào trong ao, nước không sâu, vừa đến bả vai, Hàn Nguyệt Nguyệt
kích động bơi mấy vòng, mới tìm lại được cảm giác bơi lội ngày trước.

Nàng tựa vào một tảng đá, hai chân không ngừng quẫy nước, nếu có

người xoa bóp giúp thì tốt rồi, kiếm tiền nhiều như vậy, nên hảo hảo hưởng
thụ một phen, sao trước giờ nàng lại không nghĩ đến việc xây một hồ nước
nóng chứ, cũng may còn có Mạnh Dịch Vân nghĩ ra.

“Ai?”, nghe tiếng bước chân, Hàn Nguyệt Nguyệt lập tức chạy về căn

phòng cạnh ao, nhưng còn chưa bước lên bờ, đã bị người bắt được, nàng
cau mày, đá ngược một cái, người nọ nhanh chóng tránh được, Hàn Nguyệt
đá mạnh quá, trọng tâm không vững, cả người ngã ngửa ra sau.

Người nọ kéo Hàn Nguyệt Nguyệt lại, đáng tiếc nàng chỉ bận đồ bơi,

không nắm được y phục, Hàn Nguyệt Nguyệt trượt chân, hai người đều ngã
vào trong hồ.

“Ai kêu chàng chọc ta, ai cho chàng chọc ta, hù chết ta rồi”, Hàn

Nguyệt Nguyệt đứng dậy tay chân đá loạn trên người Mạnh Dịch Vân, tới
cũng không nói một tiếng, còn hù nàng, nếu là một nam tử xa lạ, thì đã có
chuyện rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.