VƯƠNG PHI ÁP ĐẢO VƯƠNG GIA - Trang 1112

Bên kia Nam Cung Thần thủy chung mỉm cười tự nhiên, đưa tay sờ sờ

cằm Bạch Cầu, trêu chọc Bạch Cầu vui vẻ ra mặt, hí mắt đáy lòng cảm
thán, sự mò mẫm của chủ nhân thật rất thoải mái!

"Vị này có phải là diệu thủ thánh y Vân công tử trên giang hồ đồn đại

hay không!" Nam Cung Thần mỉm cười nhìn về phía hai người ở cửa, hình
như lúc này mới phát hiện nơi này còn có hai người khác nữa.

"Đúng vậy, các hạ là?"

"Ta chỉ là quản gia của công tử nhà ta, hạng người vô danh như ta, Vân

công tử làm sao có thể biết được!"

Vân Nhạc Hằng cũng không tò mò lắm với thân phận của người trước

mắt mình, đáy lòng hắn cho rằng người ở trước mắt này không đơn giản,
cho nên hắn sẽ không kinh ngạc khi biết được thân phận của người nọ, nếu
như người này thật sự là một quản gia như lời hắn nói, một quản gia có khí
chất như vậy,thì sợ rằng người chủ nhân nhà này cũng không tầm thường.

"Hai vị lại đây ngồi đi, các ngươi muốn nước bọt của Bạch Cầu, thì nên

cùng Bạch Cầu thương thảo thật tốt, chúng tôi rất dân chủ, muốn trưng cầu
sự đồng ý của người trong cuộc, cũng chính là Bạch Cầu đại nhân ngọc thụ
lăng phong người gặp người yêu của chúng ta!"

Thư Nhã Phù ôm Vũ Trạch ngồi xuống bên cạnh Nam Cung Thần, mà

Nam Cung Thần cũng đã đặt Bạch Cầu ở trên mặt bàn, Bạch Cầu đang ôm
một miếng bánh ngọt Nam Cung Thần đưa cho nó, vui sướng ăn, nghe
được Nhã Phù nhắc đến nó, hơn nữa lời nói rõ ràng cho thấy khen ngợi
nịnh bợ, cái đuôi to lập tức liền quẩy quẩy mấy cái, mắt to đảo một vòng,
rồi ngừng lại trên người chủ nhân vĩ đại, Nam Cung Thần mỉm cười ưu
nhã, dưới ánh mắt thản nhiên, rất phối hợp gật đầu đồng ý.

"Con chồn tuyết này thật thông minh, hiếm có, không ngờ có thể thấy

con chồn tuyết như vậy, hình như nhân tài của Bắc Việt quốc đều có cực

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.