phẩm Linh Thú, càng không ngờ ở Nam Phong quốc ấm áp này cũng có cơ
hội nhìn thấy con chồn tuyết vốn sống ở vùng lạnh, rất khó thuần phục, mà
ở Bắc Việt quốc cũng rất ít xuất hiện con chồn tuyết cực phẩm và tính tình
kiêu ngạo, độc tính kịch liệt như vậy!"
So với Nam Cảnh thận trọng, Vân Nhạc Hằng ngược lại lộ ra vẻ thản
nhiên, tùy ý kéo một cái ghế ngồi xuống, đôi mắt nhìn về phía cửa, phần
lớn thời gian đều nhìn Bạch Cầu.
Bắc Việt quốc mới vừa bắt được con chồn tuyết, ánh mắt Nam Cảnh nhìn
chầm chầm, nghĩ, chẳng lẽ bọn họ là người của Bắc Việt quốc?
"Bắc Việt quốc là một đất nước có khí hậu tốt, đất đai màu mỡ, lúc trước
có cơ hội đi một chuyến, đây cũng là cơ duyên kỳ diệu mới gặp được con
chồn tuyết này. . . . . . Ặc, là cơ duyên kỳ diệu mới được Bạch Cầu đại nhân
thông minh vô cùng, độc nhất vô nhị, mỹ lệ vô song coi trọng!"
Nhã Phù cười cười thản nhiên trả lời, biết Vân Nhạc Hằng hỏi như thế là
có dụng ý gì, mà Bạch Cầu cũng là ở Bắc Việt quốc mới có được, chỉ là
không nghĩ tới thời điểm gặp Bạch Cầu, vốn tưởng rằng con chồn tuyết cao
ngạo này không dễ dàng thuần phục, nhưng Nam Cung Thần, người này
vừa lộ mặt, sắc tâm của Bạch Cầu liền nổi lên, lập tức hấp ta hấp tấp dính
lên người hắn, rồi gắt gao kề cận Nam Cung Thần, Nhã Phù rất hoài nghi,
đến tột cùng Bạch Cầu là giống đực hay giống cái! Nếu không tại sao nó
vừa thấy Nam Cung Thần lại mở cờ trong bụng như vậy, xuân tâm nhộn
nhạo!
Mà lời này, Bạch Cầu ở một bên nghe nàng nói như vậy, rất bất mãn
"Chi ——." một tiếng, Nhã Phù nhíu mày, nhìn bộ dạng nó tức giận giơ
chân cảm thấy chơi thật khá, chỉ là nghĩ tới bây giờ còn muốn Bạch Cầu đại
nhân phối hợp, cuối cùng đổi lời nói, lập tức khiến Bạch Cầu đáng lẽ nhảy
dựng lên liền vui vẻ ra mặt, há miệng gặm tiếp Quế Hoa Cao.