VƯƠNG PHI ÁP ĐẢO VƯƠNG GIA - Trang 1127

ta cũng không có những chủng loại thuốc như thế nữa, ngươi cư nhiên cầm
một khối ngọc bội như vậy nói đổi liền đổi!"

Bĩu môi, vẫn lẩm bẩm, chỉ là động tác trên tay rất nhanh, đem ngọc bội

đeo lên trên cổ của mình, trên mặt ngọc bội vừa đúng có một sợi dây, nghĩ
đến trước Nam Cung Thần rất là cận thân mang theo bên mình.

Ngay sau đó có nhìn Vân Nhạc Hằng đang chằm chằm theo dõi bảo bối

của mình, Thư Nhã Phù có chút thăng bằng, dầu gì không phải tiền từ trong
túi của mình móc ra, chỉ là mình đã xài qua rồi một lần, tiện nghi Nam
Cung Thần yêu nghiệt này.

"Sư huynh, huynh ở Nam Phong quốc cũng đã được một khoảng thời

gian rồi chứ?"

Lưu luyến thu hồi ánh mắt, vẻ mặt lạnh lùng lạnh nhạt như cũ nhìn sư

muội trước mặt mình, không biết vì sao, cảm giác khi nhìn thấy người sư
muội này, hình như dự cảm không có chuyện tốt lành gì.

"Bởi vì khoảng thời gian gầ đây ta nghiien cứu thuốc độc ở nơi này, cộng

thêm những người khác muốn mời, cũng đã hơn nửa năm rồi."

Hơn nửa năm, đối với Vân Nhạc Hằng mà nói, đã coi như là rất lâu rồi,

nếu là trước đây, sẽ không thấy bóng dáng hắn, cho nên nói có vài người
muốn tìm được hắn cho giải độc ..., cũng không phải dễ dàng như vậy.

Năm đó Nam Cung Thần thân trúng kỳ độc, đã từng phái người tìm kiếm

tung tích Vân Nhạc Hằng khắp nơi, cuối cùng hao phí thời gian rất dài mới
tìm được người, chỉ là y theo quy củ của hắn, cần tìm được một vị thuốc
hắn nói ra hắn mới trị liệu, mà khi Vân Nhạc Hằng nói "Vân Vụ thảo" gần
như đã tuyệt tích, vì vậy người của Nam Cung Thần đã không tìm được
tung tích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.