VƯƠNG PHI ÁP ĐẢO VƯƠNG GIA - Trang 1287

như những thứ bình thường thôi, không nhìn ra nó là bút tích của ai, cũng
nhìn không ra đến tột cùng là sản phẩm của người phương nào.

Nam Cung Thần nhìn chăm chú mười hai bức họa, trầm ngâm nhìn kỹ

phía trên, khẽ cau mày, chốc lát trong đáy mắt thoáng qua ánh sáng rất
nhạt.

"Mười hai bức họa này đều cùng một người vẽ ra, chỉ là bây giờ chưa

nhìn ra mối liên hẹ của chúng, hẳn là đã bị xử lý qua rồi!"

Nam Cung Thần là nhân vật gì chứ, nhất định có nhắc nhở, nghiêm túc

quan sát, mặc dù vẫn không có tìm được mấu chốt thứ tự trong đó, nhưng ít
nhất cũng đã nhìn thấu điểm mấu chốt của vấn đề.

"Thông minh!"

Thư Nhã Phù cười, búng tay khích lệ nói.

Ngay sau đó đi tới chỗ mười hai bức họa trên tường, cẩn thận sờ sờ một

bức họa trong đó, sau đó sáng tỏ, không khỏi mỉm cười.

"Quả nhiên không sai, mười hai bức họa này nhìn sơ qua thì giống như

được treo cố định trên tường, nhưng thật ra thì không có cố định, mà những
bức họa này có thể di chuyển được! Mà bản thân mười hai bức họa mày
không chỉ xuất phát từ bút tích của một người, mà còn là một bộ!"

Cảm nhận được ánh mắt nghi hoặc của hai người, Thư Nhã Phù cười

cười, ánh mắt tiếp tục rơi vào bức họa: "Lúc mới vừa tến vào thư phòng ta
đã cảm thấy có chút kỳ quái rồi, chính là bởi vì mười hai bức họa này bị
đảo lộn vị trí, treo lung tung ở nơi này, nhìn như chỉ là mười hai bức họa
bình thường, nhưng mà làm sao ta lại không biết chứ, thật ra thì đây là cùng
một bộ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.