VƯƠNG PHI ÁP ĐẢO VƯƠNG GIA - Trang 1375

Hai con mắt của Bạch Cầu đứng ở trên bả vai Thư Vũ Trạch cũng đảo

quanh hắc hưu mấy cái, trong nháy mắt trở nên lóe sáng, lắc mình nhảy lên
mặt bàn, chạy đến trước mặt chủ nhân thân ái của mình, hai móng vuốt ôm
ngực, vẻ mặt thuần khiết vô tội, trong mắt hiện lên sắc hồng tình yêu, lơ
lửng phóng ra.

Chủ nhân anh minh thần võ, người thấy chưa, Thư Nhã Phù kia không

phải người tốt, nàng ở bên ngoài ngoại tình đấy!

Đến đây đi! Bạch Cầu ấm áp trong ngực, Bạch Cầu yêu chủ nhân thích

nhất!

Bây giờ cái gì với Thư Nhã Phù cũng là phù vân, để cho nàng đi tìm cí

người quái dị kia đi! Bọn họ mới là tuyệt phối, chủ nhân!

"Bảo bối? Ân !!" Giơ lên âm điệu, âm thanh dịu dàng từ tính, nghe

không ra một chút không vui nào.

Nhưng khóe mắt Nam Cung Thần bén nhọn, lóe lên một tia sáng, là

chuyện gì xảy ra đây? Ngón tay thon dài cầm lá thư Liễu Trì đưa tới, cơ hồ
bị bóp gần như nát hết? !

"A ha ha ha, sư phụ ta, ha ha người bình thường thích nói giỡn!" ngón

tay Thư Nhã Phù sờ sờ lỗ mũi, nhìn lá thư Nam Cung Thần trên tay, nhất
thời cảm giác mình ở chỗ này xem thư thật là một sai lầm, một sai lầm a.

Cuối cùng, Thư Nhã Phù nghĩa chánh ngôn từ: "Thật ra thì Cảnh Phong

là gọi ta, bảo bối là gọi Vũ Trạch bảo bối! Ân, chuyện chính là như thế!"

"Mẹ, ngươi nói láo a, rõ ràng sư phụ thần y thích gọi người là bảo bối ,

hơn nữa không phải sư phụ thần y luôn nói hắn ta mới hai mươi mốt tuổi
thôi sao!" Thư Vũ Trạch cười xấu xa, hoàn toàn không có cảm giác tội ác vì
phơi bày lời nói dối của mẹ mình, vô cùng khéo léo nháy nháy cặp mắt, nói
ra sự thật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.