phơi bày ra ngoài cho Nam Cung Thần nhìn, muốn để cho chủ nhân của
mình nhìn hết toàn bộ.
"Ưmh, Bạch Cầu thì ra là ngươi giống đực!" Nam Cung Thần sờ sờ cái
bụng Bạch Cầu , "Ta thích giống cái!"
Ô ô ô ——!
Đồng thời tổn thương, Bạch Cầu u oán không biết từ nơi nào móc ra một
cái bao nhỏ, từ chỗ hở trên cái bao nhìn vào thì thấy bên trong đều toàn là
thịt khô.
Bạch Cầu vác cái bao nho lên người, vang vang vang vang đi về phía của
chính, nhưng đi một bước lại quay đầu u oán nhìn Nam Cung Thần đang
ngồi thẳng không có bất kỳ phản ứng gì một cái, quay đầu lại tiếp tục bước
đi một bước, lại quay đầu ném một cái ánh mắt u oán khác, tiếp tục bước đi
từng bước, quay đầu nhìn lại ánh mắt lần này rơi xuống trên người Thư
Nhã Phù đang nhìn móng heo trước mặt. . . . . .
Thư Nhã Phù rất ư là xấu nhếch miệng cười một cái với Bạch Cầu, trực
tiếp đưa tay đem cái móng heo cuối cùng đưa đến bên miệng,
diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn hung hăng cắn một cái, ăn xong kêu lên một tiếng
hài lòng, đắc chí vừa lòng.
Hán gian cùng Vô Gian đạo, vậy là không có móng heo ăn!
"Xèo xèo chi!"
Bạch Cầu mở trừng hai mắt, để xuống thịt khô rồi xông lên, mở ra một
bước đột nhiên nghĩ đến tình cảnh của mình bây giờ, ánh mắt chuyển một
cái rơi xuống trên người Nam Cung Thần đang cười híp mắt.
"Xèo xèo chi!" Chủ nhân, ta bị người phụ rồi!