Thân thể Hồng Trần hơi chấn động một chút, ngay lập tức thu hồi ánh
mắt, đáy lòng một mảnh chấn động: "Chỉ một ánh mắt nhìn thẳng vào mắt,
lại có thể làm cho ta có một loại ý niệm lui bước, Nam Cung Thần ,Tề
vương gia Đông Ly quốc này quả nhiên không phải nam nhân tầm thường,
khí phách cùng uy thế như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có hắn mới có thể toát ra
được như vậy. Đều nói Tề vương Đông ly quốc thần bí khó lường, tính tình
lại khó nắm bắt, tính theo sở dục, bất luận kẻ nào cũng không ra đoán hắn
đến tột cùng đang suy nghĩ cái gì, nhưng mà hắn lại có ý niệm, tham muốn
nắm giữ cùng cưng chiều Thư Nhã Phù cực kỳ cao."
Hồng Trần nhìn Thư Nhã Phù một bên, thản nhiên tự đắc ngồi một bên
hưởng thụ bánh ngọt Nam Cung Thần đưa tới, bộ dáng cười mị mị giống
như một con mèo con hài lòng, nhìn dáng vẻ hưởng thụ cực kỳ mê người.
Nữ nhân có thể có được sủng ái của Tề vương gia Đông ly quốc, sẽ là
một nữ nhân bình thường được sao? !
Đáy lòng Hồng Trần trấn định lại, âm thầm cúi đầu nâng chung trà lên
uống một cái, che đậy gợn sóng trong mắt mình!
Ngược lại Thư Nhã Phù không có chú ý tầm mắt trao đổi giữa Nam
Cung Thần cùng Hồng Trần, chỉ cười hì hì nhìn sang Băng Tuyền một bên,
nhìn nàng ta chắc khoảng mới mười bảy mười tám tuổi mà thôi, phục sức
trên người cũng không kém Hồng Trần là bao nhiêu, y phục trên người
Hồng Trần vô cùng mát mẻ phô bày được tất cả đường cong cơ thể nóng
bỏng như thế nào, nhưng y phục của nàng thì lại khéo léo kín đáo hơn, hai
chân thon dài cũng lộ ra trong không khí, trên mặt còn là mang theo vài
phần phản nghịch quật cường, cảm thấy rất giống với vẻ mặt của Bạch Cầu
lúc giận dỗi.
Thư Nhã Phù nghĩ tới vẻ mặt Bạch Cầu lúc bình thường, không ngừng
cười được, đôi tay chống cằm, mở miệng nói: "Nói nhỏ cũng không nhỏ
rồi, con ta so với nàng ước chừng chỉ nhỏ hơn khoảng mười tuổi, nhưng