ho nhẹ một tiếng, nhìn Bạch Cầu phô trương cũng cảm thấy rất thú vị, con
chồn tuyết thông minh như vậy thật sự là ít thấy.
Vừa nói đến hải sản, ánh mắt đen lúng liếng của Bạch Cầu lập tức đăng
một cái sáng lên, cái đuôi to phía sau cái mông lay lay động động vô cùng
đặc sắc.
"Đã như vậy, như vậy năm ngày sau, chúng ta sẽ xuất phát từ Quỳnh
Châu cảng của Huyền Nguyệt quốc, từ nơi đó đi đến Phù Phong đảo, đến
lúc đó An cô nương cùng với mấy vị hộ tống của Lãnh gia ở chỗ này khởi
hành cùng một lúc cũng được! Đây là lệnh bài thông hành! Có lệnh bài này,
năm người các người có thể cùng tiến lên thuyền, ngươi có thể mang theo
bốn người khác, ta nghĩ với An cô nương như vậy là đủ rồi."
Hồng Trần khẽ đứng dậy đưa tay ra hiệu cho hai nam nhân phía sau, lập
tức hai nam nhân đứng lên lấy ra lệnh bài, ấn ký chạm trổ màu lam ở trên
lệnh bài, thật giống như ngọn lửa, mà phía sau phía sau viết một chữ ‘hành’
rất to!
"Như vậy mấy vị Sứ giả, liền thứ cho không tiễn!" Thư Nhã Phù thò tay
tiếp nhận lệnh bài, đáy mắt chợt lóe lên, ngay sau đó nhếch môi cười.
Đợi đến lúc mấy người Hồng Trần rời đi, Thư Vũ Trạch liền đưa tay
muốn đem lệnh bài trên tay của mẹ mình đến xem kỹ một chút, nhưng Thư
Nhã Phù vừa nhấc tay, tránh tay của cậu, cười hì hì suy nghĩ lệnh bài trên
tay, cười nói: "Vật này cũng không thể tùy tiện sờ loạn được biết không,
phải biết mẹ con phải thí điểm một chút mới dám sớ đấy."
Đáy mắt Nam Cung Thần thoáng qua ánh sáng lạnh, giương mắt nhìn về
phía nàng, lời này nàng có ý tứ là cái lệnh bài này có vấn đề, người duy
nhất tinh thông độc thuật ở nơi này cũng chỉ có Thư Nhã Phù mà thôi, cho
nên nàn rõ hơn một chút.