VƯƠNG PHI ÁP ĐẢO VƯƠNG GIA - Trang 239

Sau đó, lão thái y mang theo trâm vàng đi xuống kiểm tra, mà hoàng

thượng và Thái hậu mấy người cũng là giận dữ rời đi.

Nam Cung Thần lẳng lặng ngồi cách giường không xa, trong đôi mắt

màu hổ phách thâm trầm không nhìn ra bên trong cảm xúc dao động gì, mà
ánh mắt nhìn chằm chằm nữ nhân trên giường.

Liễu Trì và Băng Đồng nhìn nhau, bởi vì hoàng thượng vừa mới nói câu

kia, cho thấy đem chuyện này ném cho Hầu Gia đi thăm dò, không muốn
để cho Vương Gia chen tay vào, hoàng thượng có ý hay là vô tình?

Trước đây Thư Nhã Phù vẫn là một người ngu dại, d∞đ∞l∞q∞đ còn

không bằng với hài đồng 5, 6 tuổi, từ khi còn tấm bé đã bị hoàng thượng
chỉ hôn cho Vương Gia, vậy mà hôm nay sau khi biến mất bảy năm, Thư
Nhã Phù trở về lại giống như biến thành một người khác, hoàn toàn không
giống với lúc trước, không chỉ có cơ trí, tâm tư càng thêm nhẵn nhụi.

Mà thái độ của nàng khi Vương Gia đến Hầu phủ, biểu hiện rất rõ ràng,

đối với thân phận vương phi nàng chỉ muốn cách xa, không giống những
nữ nhân khác chạy theo như vịt.

Chuyện lần này, phải do Vương Gia xử lý, nhưng hoàng thượng chỉ một

câu nói, đem tất cả mọi chuyện ném cho Hầu Gia, ngoài sáng trong tối đều
đem hướng điều tra chuyển dời đến trong Hầu phủ, càng không muốn làm
cho Vương Gia có cơ hội chen tay vào.

Thần sắc của Liễu Trì và Băng Đồng khác nhau, nhưng nhìn đáy mắt có

ý tứ lẫn nhau: hoàng thượng vẫn như cũ, cố kỵ Vương Gia nắm giữ Ám
Các trên tay, lúc nào cũng muốn đem quyền lực Ám Các đoạt lại.

Nam Cung Thần cũng không để ý tới ý nghĩ đám người Liễu Trì, ánh

mắt bình tĩnh rơi vào trên người của Thư Nhã Phù, nói xác thực hơn là rơi
vào giá y* đỏ rực của Thư Nhã Phù, trên bộ mặt tuyệt mỹ lành lạnh như cũ,
nhưng đáy mắt cũng thâm thúy làm cho người ta nhìn không ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.