VƯƠNG PHI ÁP ĐẢO VƯƠNG GIA - Trang 289

Ngược lại hắn hi vọng, nàng chớ bị bất kỳ người nào khác phát hiện, nếu

như vậy, hắn sẽ mất đi ít niềm vui thú săn bắn con mồi rồi! Không tự chủ,
bên cánh môi đã giật ra một đường cong nhỏ nhẹ.

Mặt khác những người chung quanh, đám người Mạc Hạo Vũ quái dị

nhìn Nam Cung Thần đột nhiên lộ ra nụ cười, thật sự không hiểu đang bị
ám sát, mà bây giờ ở ngoài lại có người diệt khẩu, người này lại còn ở chỗ
này cười.

"Liễu Trì, trở về phủ!" Ra lệnh một tiếng, mang theo ý cười nhẹ nhàng

rời đi.

Thư Nhã Phù, trên người có rất nhiều bí ẩn, từ tấm bé đã bị chỉ hôn, cộng

thêm bảy năm trước không hiểu sao lại mất tích, thêm chuyện bây giờ, rất
nhiều chuyện mặc dù nhìn như không liên quan, nhưng Nam Cung Thần lại
cảm thấy trong này hình như có những liên hệ gắn liền như cũ.

Mà chút đều cần tìm từ trên người Thư Nhã Phù!

Bên này của Hầu phủ, cũng đang dưới tình huống không có chứng cớ,

cuối cùng đem Lục Liễu phục vụ Thư Nhã Phù, bắt lại, đồng thời liên
thông những nha hoàn, ma ma ở bên trong kia, chỉ cần là lúc ấy phục vụ tất
cả đều bị cùng nhau nhốt, chỉ là trong đó Lục Liễu và hỉ nương, hai người
quả thật bị nhốt một mình trong một gian phòng.

"Mẹ, mẹ thật là chậm, còn ướt sung nữa, thật là đáng thương!" Ở lầu

cuối trong Trân Bảo Các, Thư Vũ Trạch mặt thương hại nhìn mẹ của mình
đã sớm thay quần áo ướt sũng, nhưng tóc vẫn ướt nhẹp rũ xuống của .

"Tên tiểu tử thối nhà ngươi, mẹ ngươi đây sao khổ cực, ngươi cũng

không đau lòng hả?" Móng vuốt bóp trên gò má con trai bảo bối của mình,
Thư Nhã Phù vẻ mặt không cam lòng oán trách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.