"Lê Hi, ngươi nói Tề vương rốt cuộc là người như thế nào!"
Vẻ mặt Thư Vũ Trạch biểu hiện rõ sự tò mò, mà tròng mắt màu hổ phách
lại mang theo bén nhọn không thể bỏ qua, một điểm cũng không giống sự
nhu thuận đáng yêu bình thường khi ở bên cạnh Thư Nhã Phù, bên khóe
miệng vẫn mỉm cười ưu nhã như cũ, chỉ là cho người ta cảm giác không thể
nói thành lời.
Lê Hi, cung phó U Minh cung, là người lãnh khốc, luôn luôn phụ trách
xử lý công việc lớn nhỏ trên dưới U Minh cung, tên của hắn nếu như truyền
trên giang hồ, nhất định sẽ làm cho người ta cảm thấy lo lắng, dù sao U
Minh cung này chính là tà phái trong tà phái, tác phong quỷ dị, lãnh khốc
vô tình, thần bí khác thường, ngay cung chủ U Minh cung tiếp theo trong
truyền thuyết là người thần bí khó lường, nghe nói ngoài phó cung chủ Lê
Hi, trong cung gặp qua cung chủ chỉ có mấy người.
"Tiểu Trạch Trạch, làm sao ngươi đột nhiên cảm thấy hứng thú đối với
Tề vương này! Còn nhỏ tuổi cảm thấy hứng thú đối với đàn ông cũng
không phải là chuyện gì tốt, mẫu thân ngươi nếu biết sẽ đánh mông ngươi
đấy!" Lê Hi nhìn bé trai bên cạnh, tràn đầy trêu chọc mở miệng.
Nếu như người khác thấy bộ dáng này của Lê Hi, nhất định sẽ vô cùng
giật mình, phó cung chủ U Minh cung lãnh khốc vô tình rõ ràng cũng có
lúc hài hước.
"Mẫu thân của ta không nỡ đánh mông ta đâu, chỉ là Tề vương này tương
lai có khả năng sẽ là phụ thân của ta, ta tự nhiên muốn tới tự mình khảo
sát!" Thư Vũ Trạch đáng yêu hướng về phía Lê Hi liếc mắt một cái, con
ngươi màu hổ phách lóe lên.