thanh lại nghẹn trở về trong bụng.
"Khụ khụ! Tề vương gia, như vậy chúng ta có thể nhờ một chút, về mẹ
của ta, ngài định làm như thế nào?" Thư Vũ Trạch cũng rất muốn nhận cha,
nhưng so với ý nghĩ của mình, cậu vẫn muốn cho mẹ vui vẻ một chút.
Lúc này phía ngoài Liễu Trì cũng đã nhận ra ý tứ Thư Nhã Phù một
người dẫn đầu đi vào trong vương phủ, lập tức cũng không có khuấy động
hai người trong xe ngựa, chỉ cung kính đứng ở bên cạnh xe ngựa canh giữ
cảnh giác.
Nam Cung Thần nhìn chằm chằm vẻ mặt thành thật của Thư Vũ Trạch,
biết tiểu tử trước mắt thật thông minh, rất nhiều chuyện cũng đã hiểu biết
rồi.
Thân thể khẽ dựa vào sau, hai tay Nam Cung Thần khoanh trước ngực,
nhìn Vũ Trạch hỏi ngược lại: "Vương phi đào hôn, ngươi cảm thấy còn có
thể thế nào?"
"Không thể nói như vậy, ngài đi bên ngoài nghe một chút, có ai biết
chuyện Tề vương phi đào hôn, đây nhất định là giả dối, mẹ vẫn ở trong Tề
Vương phủ dưỡng bệnh, chỉ là không được Tề vương gia sủng ái!" Cười
híp mắt nhìn khí thế bất phàm của Tề vương gia, Thư Vũ Trạch rất nghiêm
túc lắc đầu một cái, mở miệng nói.
"Tiểu tử, có phải ngươi nên gọi Bổn vương một tiếng phụ vương hay
không!"
Nam Cung Thần cũng không muốn nói những thứ kia, chuyện đào hôn
hắn sẽ cùng Thư Nhã Phù tính toán thật tốt.
Đáy mắt mang theo vài phần chờ đợi, Nam Cung Thần nhìn chằm chằm
Thư Vũ Trạch, rất nỗ lực muốn ức chế đáy lòng không khỏi kích động,