Hai người đều là nhân vật quan trọng và thân phận vô cùng nhạy cảm,
mà bây giờ ân oán An gia cùng Thư gia bởi vì An gia đại tiểu thư chết mà
trở nên gay gắt, trước kia còn đối đáp giả dối, bây giờ lại trực tiếp mở ra lá
chắn che đậy.
Đối mặt với hai người tranh nhau như vậy, tất cả mọi người chung quanh
yên tĩnh lại, bọn hắn cũng đều không thể tùy ý mở miệng.
Trong đám người, Hách Liên Húc Hoa nhẹ nhàng phe phẩy quạt giấy,
cười yếu ớt nhìn trọng thần triều đình chia phe, đáy mắt các loại suy nghĩ
sâu xa thoáng qua: một Thư Nhã Phù, đem thế cục mặt ngoài bình tĩnh của
triều đình Đông Ly quốc đánh vỡ, thật là không đơn giản!
"Cậu, ngài hôm nay đến tại sao không có thông báo Bổn cung một tiếng,
sẽ cùng ngài một phen." Đột nhiên trong đám người, Tam hoàng tử Nam
Cung Hữu chợt mở miệng, đi lên trước đứng cùng An Thừa Tướng, vừa mở
miệng đã tỏ rõ lập trường, Tam hoàng tử là cháu trai An Thừa Tướng.
"Tham kiến Tam điện hạ, An gia tang sự chưa dứt, không dám quấy rầy
Điện hạ!" Nói xong, người hầu đi theo sau lưng An Thừa Tướng, càng vứt
thêm giấy tiền vàng mã.
"Thọ yến mặc tang phục đến, ít người tự biết mình xúi quẩy, hiểu được
cha Bổn cung tìm một chút không khí vui mừng, đáng tiếc miệng chó
không mọc ra ngà voi, vừa lên tiếng chính là chó sủa, hiện tại đã lộ ra cái
đầu chó ở ngoài quan tài, rốt cuộc có biết chữ lễ tiết viết như thế nào hay
không!" Một giọng nói thanh thúy đùa cợt phía sau đám người truyền đến.
Chung quanh còn đang suy nghĩ, hôm nay Hầu Gia cử hành thọ yến,
cũng bị An Thừa Tướng quấy nhiễu rồi, An Thừa Tướng mang người đến
thọ yến ném giấy tiền vàng mã, chính là vạch trần bộ mặt, bây giờ thọ yến
bị biến thành như vậy, Hầu Gia đang có địa vị bất lợi, hơn nữa sau khi Tam
hoàng tử biểu lộ thái độ, càng thêm chút ý vị châm chọc.