"Tam hoàng tử nói chi vậy, thời tiết Bắc Việt xưa nay rất lạnh, Vương
Gia thân thể dưới thời tiết dưới này luôn sẽ có chút vấn đề, nhiều đại phu
chăm sóc là nhất định, ta cũng là vừa lúc muốn tới Bắc Việt quốc bên này
thu mua một chút nguyên liệu thuốc, cho nên làm mặt dày cùng đi theo."
Cười cười, Nhã Phù trực tiếp sử dụng cái cớ thu mua nguyên liệu thuốc,
đợi đến mười ngày sau đem nguyên liệu thuốc cầm trở về cũng có chuyện
tốt để nói.
“Nguyên liệu thuốc, Cảnh công tử tới Bắc Việt này thu mua nguyên liệu
thuốc? Bắc Việt này sợ rằng nguyên liệu thuốc không có nhiều như ở Nam
Phương, Nam Phong quốc phong phú đi!" Tròng mắt Nam Cung Hữu khẽ
nheo lại, trực tiếp chỉ ra vấn đề trong đó.
"Tam điện hạ nhất định là không biết, ta lần này tới nhưng thật ra là đặc
biệt thu mua một chút nguyên liệu thuốc ở Bắc Việt này, Nam Phong bên
kia ta sớm đã để người đi rồi, các loại nguyên liệu thuốc nhiều hơn chút,
chữa bệnh mà có phòng bị trước sẽ tránh được tai họa đúng không? Ta phải
đi chuẩn bị thuốc cho Vương Gia, tại hạ trước hết cáo từ!"
Tùy ý nở nụ cười, Nhã Phù không muốn tiếp tục cùng Nam Cung Hữu
dây dưa, trực tiếp tìm lấy cớ xoay người mang theo Tiểu Lan rời đi.
Trở lại trong sân Bắc Uyển của bọn họ, Nhã Phù trực tiếp bỏ chạy đi tìm
Nam Cung Thần, dù sao nơi Băng Thiên Tuyết Địa này, quả thật làm cho
Nam Cung Thần sẽ có nhiều khó chịu hơn, đây cũng là lời nói thật.
"Vương Gia, ngài đoán ta hôm nay đi ra ngoài nhìn thấy người nào?"
Nhã Phù vừa tiến vào thư phòng, liền thấy Nam Cung Thần ngồi ở trên
giường êm, cách quần mình có chút gian nan đè giữ hai chân của mình, đây
là dựa theo phương thức lúc trước Nhã Phù nói với hắn để làm, bình
thường lúc không có chuyện gì làm nhiều, có thể hỗ trợ rất tốt tình trạng cơ
bắp ở hai chân bị teo lại.